Chúng mình đang lớn….
Đây là lần đầu tiên tôi từ một thành phố mới trở về nhà đón năm mới cùng gia đình. Vào đại học, tôi cứ ngỡ tôi sắp được tự do, được sống theo ý mình muốn, không còn bị bó buộc bởi những điều vô lí của ba mẹ. Và đúng thật, tự do có, thoải mái có, nhưng hình như tôi đã đánh mất đi thứ thật sự quan trọng hơn những thú vui ấy. Đó là sự yêu thương của gia đình-điều mà tôi có được từ 18 năm nay, cớ sao tôi lại vô tâm và xem nhẹ điều đó đến như thế. Chu du thế giới bao la rộng lớn, gặp những người bạn tuyệt vời. Sống hết mình với tuổi trẻ, trải nghiệm những điều chưa bao giờ thấy và theo đuổi mục tiêu. Nhưng suy cho cùng “hạnh phúc là khi ngắm nhìn mọi thứ tuyệt mỹ nhất thế gian này mà không hề quên điều quan trọng”.
Từng khoảnh khắc đi qua sẽ không bao giờ quay lại, đó là lí do tôi càng phải trân trọng nhiều hơn. Một chiếc vlog nhỏ xinh sẽ là chiếc hộp cất giữ bao kí ức đẹp khi tôi ở bên gia đình. Sau này cũng thế, tôi sẽ chụp thật nhiều để nó trở thành suối nguồn hạnh phúc nuôi dưỡng tôi trên hành trình “tập làm người lớn” vì tôi biết rằng “làm người lớn chẳng dễ dàng”.
Bài dự thi số 1
Thí sinh dự thi: Trần Yến
Cuộc thi sáng tạo: Ta Nói Gì Về Mùa Xuân?
Comments