Gần đây tôi vừa kết thúc một cuốn sách làm tôi muốn chiêm nghiệm lại mối quan hệ yêu đương và cuộc đời của mình.
Mùa đông đang gần kề và nhen nhóm những cơn gió thoảng mát nhưng đôi lúc lại vùng lên. Tôi đang yêu, đúng vậy, với một đứa đã từng chán ngắt chuyện tình cảm đầu đời của mình chỉ sau một tháng thì sáu tháng quả là một kì tích. Tất nhiên, trong nửa năm đó chúng tôi trải qua rất nhiều chuyện với nhau, những khó khăn, những hiểu lầm, những lần cãi vã đến nỗi tôi bật khóc thành tiếng trước mặt anh, nhưng hên quá, chúng tôi vẫn đang yêu nhau.
Gần đây tôi vừa kết thúc một cuốn sách làm tôi muốn chiêm nghiệm lại mối quan hệ yêu đương và cuộc đời của mình. “Trở về Eden”- Rosalind Mile, đây cõ lẽ không phải là một tác phẩm xa lạ với công chúng nữa, tôi mua cuốn sách này khi mình còn là một cô học sinh cấp hai cơ, nhưng mãi đến đầu năm hai đại học tôi mới bắt đầu đọc và hoàn thành nó. Có lẽ, cô bé trung học cơ sở ấy vẫn còn ham chơi nhiều và chưa đam mê với câu chữ như hiện tại, mà lại thích mua nhiều sách để thể hiện mình ham đọc sách mặc dù chả đọc bao nhiêu.
Quay lại với vấn đề làm sao mà câu chuyện tình yêu của một cô sinh viên năm hai lại có thể tương đồng với cuộc đời huy hoàng của một nhân vật mạnh mẽ như Stephanie. Trở về những năm tuổi thơ của mình cho đến hiện tại, tôi thấy cuộc đời mình sao mà giống Stephanie đến lạ, mặc dù không rực rỡ và nhiều sóng gió như cô ta, nhưng tôi vô cùng cảm được tâm trạng của cô qua từng trang sách và sự kiện của cuộc đời mình.
Stephanie sinh ra trong một gia đình giàu có nhất nước Úc, cuộc đời của cô như được chính người bố của mình định sẵn. Mất mẹ từ rất sớm và bố thì quá bận với công việc làm chủ tịch hãng kinh doang giàu nhất nước Úc, nên Stephanie không mấy nhận được sự yêu thương và sự khích lệ, đó chính là lý do vì sao cô luôn cảm thấy tự ti về bản thân mình. Bản thân tôi thì sinh ra trong một gia đình bình thường thôi nhưng được cho là có điều kiện nhất cái xóm bé tẹo lúc ấy vì nhà tôi có một chiếc latop có thể kết nối với Internet, giống với Stephanie, tôi được mọi người cho rằng mình sinh ra với một điều kiện tuyệt vời và không có gì phải lo nghĩ. Cuộc đời tôi lúc bấy giờ hoàn toàn được quyết định bởi bố mẹ và tất nhiên họ cũng rất bận và không có nhiều thời gian cho tôi, nhưng mãi đến khi trưởng thành hơn thì tôi mới bắt đầu biết ơn thật sự công lao đó của cố mẹ mình. Còn về phần việc toàn bộ cuộc đời của tôi lúc bấy giờ thì hoàn toàn bị kiểm soát bởi bố mẹ thì nghe có vẻ là chuyện bình thường vì trẻ con mà, tuổi vị thành niên thì chịu kiểm soát của bố mẹ có gì là sai, nhưng câu chuyện của tôi lại khác. Tôi bị kiểm soát và áp đặt cuộc sống đến nỗi tôi mất hết nhận thức đúng sai và cái đúng trong tiềm thức của tôi lúc đó là người lớn làm gì cũng đúng, điển hình nhất là câu chuyện bị thầy giáo xâm hại tình dục nhưng tôi phải phân vân mãi mới dám nói cho mẹ vì sợ rằng đó là việc làm bình thường của người lớn.
Thiếu thốn tình thương, thiếu sự khích lệ, không được sự công nhận của bố mẹ và còn quá nhỏ để nhận thức về việc tự yêu lấy bản thân mình nên đã có một lỗ hổng cực lớn ở nơi trái tim tôi về nhận thức giá trị của bản thân mình, thế nên tôi rất dễ cảm nắng bởi một chàng trai nào đó cho dù họ chỉ lịch sự mà đối xử với mình như vậy, giống Stephanie, cô rơi vào lưới tình rất nhanh và đi đến hôn nhân cũng rất nhanh. Hơn hết nữa chúng tôi còn giống nhau ở chuyện mối tình mà chúng tôi đặt niềm tin rất nhiều và kì vọng thì chính là mối quan hệ cho chúng tôi rất nhiều bài học và thay đổi cuộc đời chúng tôi, nhất là về phương diện tình cảm.
Sau khi kết thúc mối tình đó, chúng tôi cùng ngộ ra nhất nhiều thứ, và rồi chúng tôi cũng tìm cho mình một tình yêu khiến mình tin tưởng. Nhưng mọi việc không chỉ dừng lại ở đó, Stephanie và tôi cũng phải trải qua rất nhiều sóng gió trong chuyện tình cảm, công việc khiến cho chuyện tình cảm của bọn tôi nhiều lúc cũng phải xuýt rơi vào cảnh chia ly. Thế rồi mọi việc cũng qua, thật may mắn là chúng tôi đều giữ được tình yêu của mình cho đến hiện tại, chúng tôi không đơn giản coi đó là một tình yêu đơn thuần nữa, mà đó là “chỗ dựa, niềm hi vọng, người tình, chồng và đồng chí..’- trích Trở về Eden.
Cả tôi và Stephanie đều biết rằng, cuộc đời của chúng tôi không chỉ dừng lại ở những ngày tháng tươi đẹp này, ở con đường phía trước sẽ còn rất nhiều sóng gió và thử thách, nhưng tâm trạng của bọn tôi không còn sợ sệt, lo lắng như trước nữa. Sau những khó khăn mà mình đã trải qua, chúng tôi đã có đủ dũng khí và sự điềm tĩnh trong tâm hồn để đối mặt với những cơn bão ập đến bất ngờ tiếp theo, tôi tin chắc là như vậy.
Bài dự thi số 5
Thí sinh dự thi: Nguyễn Thị Xuân Thu
Cuộc thi viết Trú đông: ấp ủ tâm hồn trong từng trang sách
Bài này viết còn một số lỗi câu nhưng lại cuốn nhất trong số các bài đăng mình tìm đọc trong phần bình chọn. Lối tự sự của bạn kể rất cuốn và rất biết dẫn dắt người đọc theo câu chuyện của mình. Vẫn chưa có những nét bức phá trong ngòi bút nhưng nhìn chung đã có sự hấp dẫn trong cách kể chuyện.