top of page
Ảnh của tác giảBookiee - Sách là niềm vui

[08] Mùa xuân trong tôi

Nho nhã và thanh tao, lịch thiệp và nghệ sĩ, là những mỹ từ mà tôi dùng khi nhắc về mùa xuân...



Mỗi độ chuyển xuân, Sài Gòn bắt đầu vơi dần những cái lạnh âm ĩ của mùa đông, dịu dàng đi bằng việc thi thoảng phả gió chiều hơi se lạnh cùng những dòng tia nắng ấm áp, sự giao thoa ý nhị ấy đều khiến tôi cảm thấy thật thư thả, nhẹ nhàng từ trong tâm can, và tôi biết mùa xuân đã tới. Không náo động mạnh mẽ như hạ hay đông, xuân đến âm thầm và từ tốn, chậm rãi mà tinh tế nhưng tiềm tàng cho mình sự căng tràn, sự tươi mới cứ sục sôi và trào phúng, và cũng vì thế mà tôi yêu xuân.


“Một mùa xuân nho nhỏ

Lặng lẽ dâng cho đời

Dù là tuổi hai mươi

Dù là khi tóc bạc.”


Nho nhã và thanh tao, lịch thiệp và nghệ sĩ, là những mỹ từ mà tôi dùng khi nhắc về mùa xuân. Chút lặng lẽ chuyển giao, chút thay đổi trong tâm khảm, chút nảy lộc, chút đâm chồi, chỉ mỗi một chút thay đổi nhỏ thôi cũng làm cho mùa xuân thật rực rỡ. Xuân cứ thế, cứ thế đều đều dâng hiến chính bản thân mình cho cuộc sống, ban phát sự sống, khát vọng sống đến với muôn vật, muôn loài, dù vật đổi sao dời, xuân vẫn không thay đổi.


Và tôi đoán, cũng chính sự đối đãi hào sảng ấy, mà xuân không bị thế giới này phụ bạc. Ngàn hoa cứ đua nhau khoe sắc thắm, em nào cũng sợ mình kém sắc mà tủi hổ, thế nên lũ lượt rủ nhau trưng trổ ra hết toàn bộ vẻ đẹp của chính mình. Chim chóc cũng không hẹn mà bay về mà gặp gỡ, cứ ríu rít kể cho nhau nghe câu chuyện trú đông ở phương Bắc xa xôi. Và chính cả bản thân tôi, tôi cũng xem xuân như một người tri âm tri kỷ từ lâu. Đến xuân, tôi trao chuốt mình hơn, khoác lên mình những bộ quần áo mới, mang cho mình những tâm thế mới, những mục tiêu mới và trào dâng một niềm hạnh phúc mới khó tả thành lời.


Xuân là đề tài đã làm xao xuyến biết bao thế hệ thi nhân, trực trào cảm xúc, bùng nổ ý vị, để rồi sự đồ sộ về số lượng kiệt tác khi nói về Xuân đã là một bạo chứng đầy thuyết phục về tình cảm mà con người dành cho mùa xuân. Những bài thơ, những câu hát, mang đầy niềm vui tươi, đôi khi khắc khoải một chút nhớ thương, thầm trách, một chút hỷ nộ mong xuân có thể kéo dài. Và xuân cũng là thời gian chắp cánh cho những tình yêu, cho những hạnh phúc hãy còn chưa trọn vẹn, xuân tạo cho mọi người cơ hội để gặp nhau, để quây quần, hàn huyên những câu chuyện trên trời dưới biển trong năm vừa qua. Cứ hễ xuân đi, các cụ ông, cụ bà, cô bác, ba mẹ, bạn bè, thầy cô, anh chị và chính bản thân tôi cũng thấy tiếc hùi hụi.


Nhắc đến xuân, sao mà bỏ quên đi được các thức quà mỹ vị đậm chất quê hương. Cốm dẹp, đặc biệt là cốm làng Vòng, nói không ngoa, là một trong những mỹ thực của trần gian. Mùi cốm thoang thoảng, thơm quyến rũ, “Hương thơm của cốm là mùi hương man mát của nếp non tan ra từ đầu lưỡi, ngón tay không dính nhưng dẻo quẹo trong miệng. Hạt cốm tròn, mẩy, xanh xanh pha chút vàng rơm, dẻo ngọt, cái ngọt thanh thanh như còn sữa lúa.” Và tôi u mê cái mùi hương ấy.


Khí trời, sắc xuân, cảnh vật, con người, món ăn như hoà với nhau thành một tổng thể, không thừa không thiếu, vừa vặn mà đẹp đẽ đến kì diệu. Thế nên, xuân dù có già đi chăng nữa, vẫn mãi là một người bạn, người yêu vô hình của tôi.


 

Bài dự thi số 8

Thí sinh dự thi: Phạm Võ Đình Hoan

Cuộc thi sáng tạo: Ta Nói Gì Về Mùa Xuân?

39 lượt xem0 bình luận

Bài đăng liên quan

Xem tất cả

Comments


bottom of page