Mùa xuân có mẹ, ấy thời còn “xuân”!
Xuân đi, xuân đến, xuân đi,…
Xuân đem đổi mới, đem chi muộn phiền!
Để cho tóc mẹ bạc thêm
Để cho gió lạnh trước thềm, chờ ai?
Con đi mấy chặng đường dài
Cổng nhà luôn mở, mẹ hoài đợi con?
Trăng thương, trăng sáng, trăng tròn
Soi cho những bước chân con giữa đời.
Con đi gom gió ngàn nơi
Cho thôi giá lạnh, cho thôi mẹ sầu
Con đi gom nắng trên đầu
Tô thêm sắc thắm cho ngày xuân sang.
Thời gian đó, có vội vàng?
Thôi xin chậm lại, đợi “nàng xuân tôi”
Dù đi khắp chốn chân trời
Mùa xuân có mẹ, ấy thời còn “xuân”!
Bài dự thi số 18
Thí sinh dự thi: Sinh Khuyết
Cuộc thi sáng tạo: Ta Nói Gì Về Mùa Xuân?
Comments