top of page

[39] Chợ Tết

Ảnh của tác giả: Bookiee - Sách là niềm vuiBookiee - Sách là niềm vui

Tôi chỉ mong rằng, dù cho thời gian có thay đổi đi chăng nữa, chúng ta cũng sẽ giữ mãi được dáng hình những phiên chợ - một mảnh ghép tâm hồn không thể không thể nào thiếu trong mỗi con người.

                                         



Tết dần đến. Những ngọn gió se lạnh nhẹ nhàng lướt qua trên da thịt, tưởng như có một lưỡi dao sắc lẹm vừa lướt qua. Ngày cuối năm, ai cũng bận bịu. Người sắm Tết, người buôn người bán, người về quê với gia đình, tạo nên một bức tranh giáp Tết tấp nập, nhộn nhịp. Hòa trong không khí khẩn trương, những cành đào, cành mai cũng vội vàng bung nở cánh hoa tươi thắm, khoe dáng vẻ tươi tắn của mình. Sự vội vàng, bận bịu đó như được trộn lẫn với âm thanh, dáng hình nơi phố xá. 


Từ tối 27 Tết, tôi và mẹ đã ngồi ghi danh sách những đồ cần mua. Mọi năm cũng vậy, việc lập danh sách đi mua đồ đã trở nên quen thuộc với hai mẹ con. Sớm ngày 28 Tết, mẹ gọi tôi dậy để sửa soạn đồ chuẩn bị đi chợ với mẹ. Khoác lên mình chiếc áo bông dày cộm, tôi ngồi sau lưng mẹ lim dim mắt trước những cái lạnh lướt qua mặt. Ngoài trời lất phất mấy hạt mưa, mẹ tôi bảo đấy là mưa bụi. Trời se se, tôi ngửa cổ lên trời thở ra một làn khói trắng, ngắm nhìn bầu trời đùng đục. 


Khu chợ cách nhà tôi không xa, nếu đi bộ cùng lắm cũng chỉ mất khoảng độ 7-10 phút. Nhưng là sáng sớm, mẹ tôi đi luôn bằng xe máy cho nhanh bởi sắm Tết chắc chắn sẽ mất cả buổi. Mẹ chở tôi qua hàng bánh đa để lót dạ. Khói nghi ngút bốc lên khiến mắt tôi lim dim, cảm nhận mùi thơm từ bát bánh đa cũng đã đủ làm cho tôi hạnh phúc. Ăn lót dạ no nê xong, tôi vẫn lười biếng đứng yên một chỗ tham lam hít hà mùi vị của bát bánh đa. Nghĩ đến đây, tôi chỉ sợ chủ quán sẽ bắt tôi trả thêm tiền vì lỡ hít hà mùi thơm quá nhiều mất.


Đến chợ, tôi như bị choáng ngợp trước sự nhộn nhịp trước dòng người đi chợ Tết. Bởi lẽ đây chính là những ngày cuối năm, ai cũng tranh thủ từng phút, từng giờ để sắm cho gia đình một cái Tết thật tươm tất. Quả thật Tết đã đến cận kề thật rồi. Tôi đưa mắt nhìn xung quanh, các gian hàng được trang trí, bày biện đầy màu sắc làm thu hút tôi không thể nào rời mắt. Dường như các khu chợ ngày Tết khoác lên mình một chiếc áo mới từ những quầy hàng, gánh hàng, với những hàng hoa trăm sắc ngàn tía của mùa xuân. Nào là hoa cúc, hoa hồng, hoa dơn đua nhau khoe sắc, vẫy chào và gọi mời các bác, các cô đi chợ.Những bông hoa thắm tươi đó như tô điểm thêm cho chiếc áo mùa xuân của khu chợ. Bên cạnh hàng hoa chính là những dãy hàng bán các loại hoa quả tươi, trông trái nào cũng căng đầy, tươi tắn, sẵn sàng được mọi người đưa về để trở thành mâm ngũ quả. Kế đó là biết bao hàng rau củ như cà rốt, bắp cải, su hào, khoai, hành, rau răm, thì là... nhiều không thể kể xiết. Nhà nhà đi chợ gian hàng nào cũng ghé qua, chẳng mấy chốc xe ai cũng đầy ắp những đồ sắm Tết. Cuối cùng tôi phải kể đến những sạp bán quần áo. Ở đây, cơ man là quần áo đẹp, từ khi còn bé đến tận bây giờ tôi vẫn thích mê những bộ quần áo sặc sỡ được người ta bày bán. Tôi thích thú ngắm nhìn những bộ quần áo đó, rồi vui mừng khi mẹ dừng xe trước một cửa hàng bán quần áo. Cái cảm giác thay vào bộ đồ vẫn còn thơm mùi vải mới chính là vừa ngại ngùng vừa sung sướng khiến tôi không thể nào quên được. Vậy là năm nay tôi đã có đồ diện Tết, hãnh diện khoe với cô dì chú bác giống như đứa trẻ 5 tuổi vậy. 


Vui mừng là vậy, nhưng trong thoáng chốc tôi bỗng thấy lòng mình man mác buồn vì phải chờ đợi một năm nữa mới có thể cùng đi chợ tết với mẹ. Nhiều người đi chợ ngày Tết không chỉ mua sắm mà còn gặp gỡ, trò chuyện hoặc tận hưởng không khí náo nhiệt mỗi khi tết đến xuân về. Tôi chỉ mong rằng, dù cho thời gian có thay đổi đi chăng nữa, chúng ta cũng sẽ giữ mãi được dáng hình những phiên chợ - một mảnh ghép tâm hồn không thể không thể nào thiếu trong mỗi con người.


 

Bài dự thi số 39

Thí sinh dự thi: Vũ Nguyễn Bảo An

Cuộc thi sáng tạo: Ta Nói Gì Về Mùa Xuân?

243 lượt xem0 bình luận

Bài đăng liên quan

Xem tất cả

Bình luận


bottom of page