Và rồi tiếng pháo hoa vang lên, chúng tôi ra ngoài sân và ngắm nhìn những chùm pháo hoa đầy màu sắc lấp lánh đang vút bay lên bầu trời với đủ các hình dạng khác nhau.
Cuối tháng Chạp, khi nàng Đông dần dường chỗ cho nàng Xuân đến. Tiết trời se lạnh, có lúc lất phất vài cơn mưa bụi nhỏ. Sau mưa, những hạt nắng xuyên qua mái lá, tỏa những ánh nắng ấm áp xuống nhân gian. Lúc đó, lòng tôi càng nôn nao đợi chờ một mùa xuân tươi vui nữa sắp về. Mùa xuân là mùa của muôn hoa muôn trái, mùa của vạn vật sinh sôi, của trăm hoa đua nở. Có lẽ vì thế mà mùa xuân lại là mùa lãng mạn nhất trong bốn mùa. Xuân mang đến cho con người niềm vui, niềm hạnh phúc và nó còn tượng trưng cho những khát khao, sức sống mãnh liệt.
Với những đứa trẻ như chúng tôi thì Tết là một dịp để chúng tôi được nghỉ học, không phải thức đêm làm bài, mà là thức đêm để đợi từng ngày Tết đến. Trong khi các bạn tôi nôn nao đến Tết để được thỏa sức đi chơi cùng bè bạn, để được nhận lì xì từ họ hàng. Tôi thì mong tới Tết để được đoàn viên, sum vầy cùng với gia đình và để thưởng thức hương vị tết cùng nhau.
Gia đình tôi mỗi người làm ăn, sinh sống mỗi nơi khác nhau, chỉ đến Tết mới có dịp gặp nhau. Vì thế mà tôi luôn khát khao có một cái Tết ấm áp, hạnh phúc bên gia đình. Mỗi khi sắp Tết, tôi thường cùng cha mẹ dọn dẹp nhà cửa.Vào mỗi buổi sáng sớm, tôi cùng mẹ đi chợ để mua hoa, quà bánh biếu Tết. Mỗi lần như thế tôi thường chờ mẹ ở trước chợ. Lúc ấy tôi có cơ hội để ngắm nhìn dòng người qua lại, nhìn những gương mặt toát lên nụ cười tươi tắn, đầy sức sống của các cô,các dì đi chợ, ngắm nhìn những chậu hoa rực rỡ sắc màu. Thi thoảng lại xuất hiện những cánh bướm bay qua chập chờn xung quanh những chậu hoa ấy, tôi thầm nghĩ: "Cảnh đẹp nào phải đi xa mới có, ngay tại đây mình cũng đã được thưởng thức một cảnh sắc lãng mạn và tuyệt đẹp rồi". Lòng tôi háo hức hòa vào không khí trong lành của mỗi sớm mai. Lòng tôi lại nôn nao một cảm xúc ngập tràn, chỉ mong Tết đến mau mau để gia đình tôi có thể tận hưởng những ngày hạnh phúc nhất.
Và rồi, những ngày mong chờ của tôi cuối cùng cũng đến. Vào đêm 30, gia đình tôi đã tụ họp đầy đủ về bên nhau. Chúng tôi háo hức chuẩn bị những món bánh kẹo, trà, trái cây và quây quần bên nhau ở nhà ông bà. Gia đình tôi sống ở miền Tây nên cứ đến 30 âm lịch, chúng tôi nấu bánh tét thay vì bánh chưng. Tôi thích nhất lúc được canh lửa nồi bánh tét thân thuộc, đậm đà hương vị của quê hương ấy. Khi mở nắp nồi ra, những làn khói từ những chiếc bánh tét tỏa hương thơm phức, kích thích vị giác của tôi. Cái mùi bánh tét ấy, sẽ là dấu ấn khó phai trong tôi, kể cả khi đôi chân này đã đủ vững vàng để bước vào đời.
Nấu xong nồi bánh, gia đình tôi lại ngồi quây quần bên nhau và kể cho nhau nghe những câu chuyện thú vị, hài hước trong cuộc sống hàng ngày. Mọi người hầu như đã gạt bỏ những âu lo, những suy nghĩ,lo âu của cuộc sống. Trên gương mặt họ, bây giờ chỉ còn lại những niềm vui, niềm hạnh phúc của những nụ cười chân thật và thân thương nhất. Chúng tôi cứ thế trò chuyện đến khuya và đợi khoảng khắc giao thoa của năm cũ bước sang năm mới. Và rồi tiếng pháo hoa vang lên, chúng tôi ra ngoài sân và ngắm nhìn những chùm pháo hoa đầy màu sắc lấp lánh đang vút bay lên bầu trời với đủ các hình dạng khác nhau. Trong đó không thể thiếu đó chính là hình ảnh cây lúa nước tượng trưng cho đất nước Việt Nam chúng ta, cây lúa ấy sẽ mang hi vọng về một đất nước thái bình, thịnh vượng, dân chúng ấm no, hạnh phúc.
Những ký ức về Tết, những tâm trạng mong chờ nôn nao của tôi về năm mới sẽ chẳng thể xóa nhòa, nó luôn tồn tại trong tâm trí của tôi. Và sau này, trên hành trình của cuộc đời, giữa dòng người vội vả, giữa nhịp sống hối hả. Khi nghĩ về Tết, tôi lại có cho mình một động lực cố gắng, phấn đấu để mau mau về đón Tết cùng gia đình.
Bài dự thi số 41
Thí sinh dự thi: Nắng Hạ
Cuộc thi sáng tạo: Ta Nói Gì Về Mùa Xuân?
Comments