Mùa xuân phía trước của tụi mình chắc chắn sẽ rực rỡ sắc màu … phải không?
Gửi đến gia đình tôi vào những ngày cuối xuân,
Thời tiết dạo này thực sự quá mát mẻ. Mỗi buổi sáng như một món quà dành tặng cho con vậy! Lúc này thì Lulu nhà mình đang trong thời kì bầu bí. Ngày nào con cũng ra hóng và kiểm tra xem nó ra sao. Nhìn nó dạo này cứ mệt mỏi. Và sớm thôi nhà mình sẽ thấy một đàn chó con nghịch ngợm.
“Bà trồng rau bắp cải ạ, để con tưới cây cho!” Chuyên mục vườn rau theo mùa của bà được nhà mình hưởng ứng nồng nhiệt lắm! Cảm giác ngày 3 bữa được ăn rau nhà trồng thật tuyệt cú mèo. Hơn nữa việc chăm sóc cây mỗi ngày cũng hồi hộp và vui không kém. Cứ khi nào tưới chúng, con như thấy mình đang trồng hoa trong tâm hồn vậy.
Thích quá nhà mình, vườn mình và gia đình mình.
Năm sau lên thành phố phải tạm biệt chốn yên ả này có lẽ con sẽ nhớ nó thật nhiều, nhiều lắm.
Sau giờ cơm tối, bà, bố, chú, mẹ và con ngồi chờ giờ chiếu phim 8h như mọi khi. Aaaa có phim rồi !! “sao nữ chính lại nói thế nhỉ”, “nam chính trông buồn cười quá”,” Nhân vật gì ngây ngô ghê”… Bình luận còn kịch tính hơn nhịp phim. Ai cũng đang chăm chú xem thì…
PHỤT
Ngay đoạn cao trào thì mất điện. Bố thắp nến cho sáng. Bàn tán phim sôi nổi ra tới sân trước nhà. Lại mai mới xem được. Con tự nhìn vào lịch, còn bao nhiêu ngày được xem phim với cả nhà…
Và cũng có những chuyện buồn cười thường được kể lại vào cuối mùa như chả hiểu sao mẹ mua hoa đào mà háo hức thế nào chở nhầm trên xe đạp người khác nhưng may sao là bác hàng xóm đầu ngõ, chả hiểu sao bố lại chạy quên mất dép vì tưởng Lulu chuẩn bị đẻ mà mấy ngày sau nó mới đẻ thật, chả hiểu sao mẹ chẳng bao giờ hát hò mà năm đó tham gia văn nghệ tết ở xóm,…
Và còn bao nhiêu chuyện chả hiểu sao khác…
Biển, tôi muốn giữ long lanh của sóng
Gửi cho đám bạn , tôi
Đi biển vui lắm, về nhà tôi chỉ nhớ tiếng dạt dào của sóng và tiếng cười của các cậu
Sóng, ước mơ, bày tỏ có lời nào mà mấy đứa chưa nói hết với nhau không?
Nhưng có khi bỏ ngỏ cũng hay
Những bức ảnh chụp chung tôi sẽ giữ mãi trong kho báu của mình. Nhớ mãi không quên.
Ước mơ của tụi mình được hét lên với biển lớn hi vọng có thêm đôi cánh mà thẳng tiến bay lên phía trước.
Mùa xuân phía trước của tụi mình chắc chắn sẽ rực rỡ sắc màu … phải không?
Tôi viết vì biết rằng mùa xuân đó sẽ không thể trở lại nữa và sẽ chẳng có mùa xuân nào giống mùa xuân trước.
Dù xuân sang hay xuân đang tàn, tôi viết để nhớ về mùa xuân.
Thỉnh thoảng mấy câu hỏi cứ quay mòng mòng trong đầu tôi. Bà còn bao nhiêu mùa xuân nữa, mẹ còn bao nhiêu mùa xuân nữa, bố, chú còn bao nhiêu mùa xuân?
Còn mùa xuân trong tương lai của tôi?
Và có bao nhiêu mùa xuân ta có nhau?
Chi.p cùng những cái ôm
Bài dự thi số 67
Thí sinh dự thi: Chi.p
Cuộc thi sáng tạo: Ta Nói Gì Về Mùa Xuân?
Komentarze