Ngay lúc này đây, tôi muốn gửi đến bầu trời trên cao kia một hi vọng, một niềm tin rằng tương lai bản thân sẽ đủ can đảm, mạnh mẽ để vượt qua những trở ngại, khó khăn trong đời.
Bầu trời đen kịt, gió thổi ào ạt lạnh thấu cả xương. Ở phía chân trời xa tít cũng đã nhá nhem một khoảng đỏ hồng, cũng có một chút vàng vàng. Cái ánh sáng kia cứ lấn tới, xâm lược cả màn đêm. Nó cứ toả ra dần dần, dần dần cho đến khi nó nhuộm rực khắp cả vùng trời, để sẵn sàng chào đón người toả sáng nhất hôm nay - mặt trời. Và cuối cùng, tôi cũng đã có thể ngắm được bình minh trong chuyến đi du lịch Vũng Tàu đầu năm - thứ mà bấy lâu nay chỉ xuất hiện trong những dự định của tôi. Vẻ đẹp của nó thật tuyệt vời, làm con người ta nhẹ nhõm hẳn, nó như muốn chiếm hữu cả linh hồn tôi, làm mắt tôi phải ngắm nhìn không thôi. Và đó là cảnh tượng làm tôi nhớ nhất của mùa xuân năm nay.
Thật đặc biệt vì đây là lần đầu tiên trong đời tôi được đón bình minh xa nhà. Phải chăng tự nhiên cũng muốn dành tặng cho tôi một khởi đầu thật ý nghĩa, thật rực rỡ cho ngày mới, năm mới, tuổi mới - tuổi 18. Đó là độ tuổi của tuổi trẻ, của thanh xuân, là ngày tháng con người ta cháy hết mình với đam mê, hoài bão. Và với tôi, một người mang đôi chân khát khao xê dịch, muốn in dấu chân đến những vùng đất xa xôi, được ngắm nhìn những núi non kì vĩ, những cánh đồng bạt ngàn, những thảo nguyên mênh mông và những bãi biển lộng gió. Tôi muốn thân mình được phiêu bạt đó đây, được khiêu vũ cùng gió. Nói chung, tôi muốn đi, đi, và đi thật xa!
Dẫu biết rằng con đường phía trước sẽ có lắm trắc trở, hiểm nguy. Nhưng tôi vẫn chọn đi tới. Vì tôi rất sợ, đến một ngày nào đó, có thể tôi sẽ không còn nhìn ngắm thế gian này được nữa. Và cũng chính suy nghĩ đó đã mang đến cho tôi đôi phần can đảm. Tôi tin dù bất trắc, thử thách, hay tiêu cực có bao phủ lấy tôi như màn đêm kia, thì bình minh cũng sẽ tới và lại thắp sáng cho cuộc đời mình một lần nữa.
Ngay lúc này đây, tôi muốn gửi đến bầu trời trên cao kia một hi vọng, một niềm tin rằng tương lai bản thân sẽ đủ can đảm, mạnh mẽ để vượt qua những trở ngại, khó khăn trong đời. Mong bản thân dù có phải chật vật với bóng đêm thì cũng sẽ đủ kiên trì để chờ được đến bình minh - những cơ hội, niềm vui và hạnh phúc. Mùa xuân của tôi là thế đó, nó không chỉ là khoảng thời gian đầu năm, mà nó còn là bình minh, là sự khởi hành, sự bắt đầu cho một ngày mới, một hành trình mới. Tuổi xuân tôi sẽ bước sang một trang mới, một chương mới với vô vàn hành trình mới. Cảm ơn những gì mà tự nhiên đã ban cho tôi và hi vọng chúng sẽ trở thành nguồn động lực, năng lượng giúp bước chân tôi thêm vững vàng hơn với con đường phía trước.
Bài dự thi số 74
Thí sinh dự thi: Vũ Quốc Thắng
Cuộc thi sáng tạo: Ta Nói Gì Về Mùa Xuân?
Commentaires