Cảm ơn mùa xuân đã đến rồi đi, như một quy luật. Có thế nên ta biết nâng niu và thương mến phút giây này đây.
Xuân đến rồi đi…
Mùa xuân, trong tâm thức của biết bao người là cái bắt đầu của một năm mới. Trên cao, bầu trời như khoác lên mình một màu áo mới, xanh hơn, tươi sáng hơn và tràn đầy hy vọng. Dưới đất, trăm hoa đua nhau khoe sắc, tạo nên bức tranh ngày xuân tươi vui, rực rỡ vô cùng. Có lẽ vì thế mà ai cũng mong chờ mùa xuân đến.
Thế nhưng, có bông hoa nào tươi mãi không tàn? Mặt trời có ngự trị mãi trên vòm trời xanh kia? Có khi nào có ngày mà không có đêm? Tất cả tới đây, ở lại nhanh hay chậm, nhưng rồi cũng đi. Mùa xuân cũng thế thôi, đến rồi đi, mặc kệ chúng ta có luyến tiếc thế nào. Mùa xuân đâu chỉ là sự bắt đầu, mà còn mang theo sự kết thúc, như nhà thơ Xuân Diệu từng viết: “Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua”.
Bởi biết rằng xuân đến rồi đi nên ta lại càng trân trọng từng khoảnh khắc của hiện tại, khi xuân còn ở cạnh đây. Ta yêu cái nắng dịu dàng, nhuộm vàng những tán cây xanh mướt. Ta yêu mai, yêu đào, yêu tất cả muôn loài hoa đang tỏa ngát hương thơm cho cuộc đời. Ta yêu cái giây phút được sum họp, quây quần bên những người thân yêu. Ta yêu tất cả sự vật, con người trên đời này, vì biết rằng nó sẽ trở thành quá khứ như mùa xuân kia.
Cảm ơn mùa xuân đã đến rồi đi, như một quy luật. Có thế nên ta biết nâng niu và thương mến phút giây này đây. Vì đã yêu thương hết mình nên khi tất cả đi qua, chẳng còn chi mà phải hối tiếc, day dứt. Để khi nó bắt đầu lại, ta vẫn đón nhận và sống trọn vẹn thời khắc đó.
Bài dự thi số 76
Thí sinh dự thi: Lê Quí Nhi
Cuộc thi sáng tạo: Ta Nói Gì Về Mùa Xuân?
Comentários