Với góc nhìn mới mẻ và câu chuyện đầy ý nghĩa, Ánh sáng vô hình đã giành được giải thưởng Pulitzer năm 2015 cho hạng mục Fiction.
Sau chiến tranh, chúng ta còn lại gì?
Là chiến thắng vinh quang, hiển hách hay thất bại cay đắng, phẫn nộ?
Là niềm vui sướng, hân hoan vì tự hào hay nỗi xót thương, đau đớn cho những người đã hy sinh?
Thật ra, những điều còn in dấu trong ta lại là những câu chuyện và Ánh sáng vô hình của Anthony Doerr chính là một trong những câu chuyện ấy. Với góc nhìn mới mẻ và câu chuyện đầy ý nghĩa, Ánh sáng vô hình đã giành được giải thưởng Pulitzer năm 2015 cho hạng mục Fiction.
TÁC GIẢ ANTHONY DOERR LÀ AI?
Anthony Doerr là nhà văn Mỹ, từng theo học chuyên ngành lịch sử, chuyên viết tiểu thuyết và truyện ngắn. Ông tốt nghiệp Đại học năm 1995 và nhận bằng MFA (cử nhân nghệ thuật) của đại học Bang Bowling Green.
Ông đã dành rất nhiều giải thưởng cả ở Mỹ và nước ngoài, trong đó có 4 giải O.Henry, 3 giải Pushcart, giải thưởng Rome, giải Young Lions dành cho tiểu thuyết giả tưởng của Thư viện công New York, giải Tạp chí Quốc gia Hoa Kỳ cho tiểu thuyết giả tưởng, giải thưởng Guggenheim Fellowship, và giải sách thường niên Story Prize.
Các tác phẩm tiêu biểu: The Shell Collector (2002), Memory Wall (2010), About Grace (2004), Four Seasons in Rome (2007).
(Chân dung tác giả Anthony Doerr, nguồn ảnh: Internet)
TÌM HIỂU CHUNG VỀ TÁC PHẨM NÀY NHÉ!
Đây là cuốn tiểu thuyết lấy bối cảnh về chiến tranh Thế giới thứ II kể về số phận một cô gái mù người Pháp và cậu bé mồ côi người Đức.
"Marie Laure sống cùng cha tại Paris, gần bảo tàng Lịch sử tự nhiên, nơi cha cô làm thợ khóa chính. Khi lên 6 tuổi, Marie Laure bị mù. Cha cô đã dựng một mô hình thu nhỏ hoàn chỉnh về khu phố hai cha con đang sống để cô có thể ghi nhớ bằng cách chạm và lần tìm đường về nhà. Năm Marie Laure 12 tuổi, Đức Quốc xã chiếm giữ Paris, cô cùng cha chạy trốn đến thành phố nằm trong tường thành, Saint-Malo, nơi ông chú thích ẩn dật của cha cô sống trong một ngôi nhà cao ven biển. Hai cha con họ đã mang theo một viên đá quý giá trị nhất và cũng nguy hiểm nhất viện bảo tàng.
Cậu bé mồ côi Werner lớn lên cùng em gái trong một khu mỏ than ở Đức. Cậu bị một chiếc điện đài thô sơ mà hai anh em tìm được thu hút, sau này Werner trở thành chuyên gia lắp ráp và sửa chữa những thiết bị thông tin. Tài năng ấy đem lại cho cậu một vị trí trong học viện tàn bạo của Đoàn Thanh niên Hitler, sau đó là nhiệm vụ đặc biệt theo dấu quân kháng chiến. Ngày càng nhận thức được cái giá sinh mệnh con người phải trả cho trí tuệ của mình, Werner đi qua trung tâm cuộc chiến, cuối cùng, đến Saint-Malo, nơi cậu gặp gỡ Marie-Laure."
NHỮNG GÓC NHÌN ĐẶC BIỆT MỚI TOANH, BẠN ĐÃ BIẾT CHƯA?
Con người và chiến tranh
Cuốn sách cho ta thấy những nét đẹp trong tình cảm mà con người ta dành cho nhau ngay cả là vào lúc khốn cùng của chiến tranh. Đó là tình yêu vô bờ bến mà cha đã dành cho Marie Laure. Khi cô bị mù, cha đã làm cho cô một mô hình thành phố, cha hướng dẫn cô đi trên từng đoạn đường và quan sát trong niềm vui sướng khi thấy cô học được cách tự bước đi khi không có cha bên cạnh. Khi cha cô bị bắt làm tù nhân tại Đức Quốc Xã, ông Etienne lại trở thành người bạn tâm tình, niềm an ủi và tình yêu thương to lớn cho Marie Laure.
Ngoài ra, ta còn nhìn thấy tình yêu thương, đùm bọc lẫn nhau của hai anh em Werner và Jutta. Chúng lớn lên cùng nhau, sẻ chia những lần cùng ngồi bên Radio và mộng mơ về thế giới bên ngoài trại trẻ. Dù luôn bên cạnh nhau trong rất nhiều hoàn cảnh ngặt nghèo nhưng Jutta và Werner lại nhìn đời bằng hai đôi mắt khác nhau. Nếu như Jutta hiểu được sự phi lý và phi nhân của chiến tranh thì Werner chỉ cảm thấy được mình đã đánh mất thứ gì đó khi tham gia vào quân đội và bất chấp tất cả theo đuổi đam mê khoa học.
Thế nhưng qua thời gian học tập ở Schulpforta, cậu đã biết được những điều quan trọng mà mình đang đánh mất từ người bạn thân Federick. Hoàn cảnh đời sống của những con người rất đỗi bình thường lại bỗng chốc thay đổi chỉ vì hai chữ mang tên Chiến tranh. Từ Marie Laure vui vẻ, thích khám phá nay lại trở nên đầy phiền muộn vì nỗi nhung nhớ người cha bị tù đày. Từ Werner chân thành, đam mê khoa học nhưng do chiến tranh đã biến cậu thành một chàng lính Đức lạc lối trong thế giới của bom đạn, chém giết.
(Nguồn ảnh: Internet)
Ánh sáng vô hình
Ánh sáng vô hình là tiêu đề của cuốn sách về Chiến tranh thế giới thứ hai của Anthony Doerr. Thứ ánh sáng được nhắc đến ở đây không phải là ẩn dụ về lòng tốt của con người mà thực chất lại liên quan đến vật lý - Sóng Radio!
Xuyên suốt câu chuyện là hình ảnh của những chiếc Radio - một công cụ truyền tin không thể thiếu ở thời chiến. Chúng được đan xen vào mạch truyện một cách hài hòa và dẫn dắt sợi dây kết nối con người và cuộc sống của họ lại với nhau. Đó là hình ảnh chiếc Radio đã nhen nhóm tình yêu dành cho khoa học của Werner từ thuở bé, là thứ đem đến những kiến thức và thế giới đầy rộng mở cho Jutta và cũng là nơi gửi gắm những kí ức đẹp đẽ về người anh trai của ông Etienne.
(Chiếc radio được nhắc đến trong Ánh sáng vô hình, nguồn: Internet)
Khi chiến tranh đến gõ cửa và máy thu thanh bị cấm hoàn toàn thì Marie Laure cùng với ông Etienne vẫn sử dụng nó để tiếp sức cho đồng bào dân tộc Pháp bị thất lạc tìm lại nhau và chính nó cũng đã cứu sống Marie sau này. Như vậy, ẩn sau ánh sáng vô hình của sóng Radio chính là mối liên kết đầy thú vị và chặt chẽ, đã gắn kết và đưa tâm hồn của họ đến gần nhau hơn, từ đó cùng nhau tạo ra những điều tốt đẹp trong chiến tranh.
Những điểm sáng trong tác phẩm
"Hòa bình là đức hạnh của nhân loại. Chiến tranh là tội ác."
- Victor Hugo-
(Nguồn ảnh: Internet)
Dẫu biết chiến tranh là đau thương, là mất mát, là những tổn thất tàn khốc không để lại gì ngoài cái phi nghĩa như chính bản chất của nó, thế nhưng chiến tranh vẫn đang xảy ra hằng ngày trên thế giới nơi ta đang sống. Người ta ca ngợi chiến tranh qua những chiến công hiển hách, tô màu cho nó bằng những thành tựu lấp lánh và miệt thị những tội ác vô nhân tính mà khi gợi đến vẫn làm ta cảm thấy xót xa.
Vậy mà, xen lẫn với những hình ảnh đau thương trong bom đạn mịt mù ấy, Ánh sáng vô hình của Anthony Doerr lại mang đến những gam màu cảm xúc thăng hoa thật khác lạ. Bởi trái với những lời miệt thị phê phán, ta nhìn thấy được sự đồng cảm dành cho những người lính trẻ Đức trong Chiến tranh thế giới thứ hai năm xưa khi họ bị tẩy não bởi những tư tưởng độc hại đang dần bào mòn nhân tính của mình.
Trái với những ánh hào quang nơi những chiến thắng được ca ngợi, ta lại nhìn thấy một thứ ánh sáng vô hình, ấm áp nơi những sẻ chia và tình thương mà con người ta dành cho nhau được thắp sáng giữa bao hỗn loạn nơi chiến trường.
CÙNG ĐÚC KẾT LẠI NÀO!
Với lối viết đan xen giữa quá khứ và hiện tại, Anthony Doerr đã viết nên một kiệt tác xứng đáng với giải thưởng Pulitzer danh giá năm 2015. Ánh sáng vô hình không chỉ có chiến tranh, bom đạn mịt mù mà còn là những con người đứng sau hậu phương, sự đồng cảm dành cho những người lính, những câu chuyện trên Radio và cách mà tình thương yêu con người ta dành cho nhau, đã thắp sáng màn đêm của chiến tranh.
(*) Bản quyền bài viết thuộc về BOOKIEE.ORG. Khi chia sẻ, cần phải trích dẫn nguồn đầy đủ gồm tên người viết, tên người thiết kế và Bookiee - Sách Là Niềm Vui. Mọi hành vi sao chép hoặc trích nguồn, chia sẻ bài viết không đầy đủ đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.
______________________________
Bookiee - Sách là niềm vui
👉 Fanpage
👉 Youtube
Comments