Các bạn biết động lực của tôi là gì không, là gia đình! Sau khi đọc cuốn sách “Bạn đã bao giờ hôn bố mẹ chưa?” tôi khóc vì tôi thấy mình ở đó, thấy được bản thân mình, hình ảnh của bố mẹ mình.
Cơ duyên đến với sách
Người ta thường nói rằng trưởng thành là một quá trình thật sự gian nan khó khăn vất vả và với tôi nó cũng là những ngày tháng thật tuyệt vời. Tôi năm nay vừa tròn 18 tuổi cái tuổi đẹp nhất vui nhất thoải mái cũng nhiều áp lực phết đó. Tôi có vẻ mải chơi hơn các bạn cùng trang lứa vì tôi chẳng thấy được mục đích đến nơi mà tôi muốn ngôi trường con đường tương lai tôi sẽ đi vì thế tôi lười học. Tôi khẳng định rằng bản thân là một đứa không hề dốt nhưng ngày nào tôi cũng chỉ ăn ngủ xem điện thoại tivi chẳng suy nghĩ gì đến việc học hay vào đại học gì. Tôi quyết định để số phận an bài đến đâu thì đến. Nhiều ngày cứ nhạt nhẽo vô vị trôi qua như thế cho đến khi tôi được một người chị họ hàng khá thân tặng cho một cuốn sách có tên “Bạn đã bao giờ hôn bố mẹ chưa?” của tác giả Võ Thu Hương.
Tôi nhìn thấy cuốn sách khá bất ngờ tên sách gì lạ thế hơi sến thế nhưng lại thu hút tôi vì tôi vốn thích những thứ kì lạ mà chị họ tôi khen bảo sách hay lắm nhớ đọc đấy nên tôi cũng đọc. Tối hôm đó tôi đọc từ mười giờ tối đến ba giờ sáng tôi khóc rưng rưng trong lòng tôi xúc động dâng lên một cảm xúc lạ lắm. Ngay sáng đó tôi dậy đúng giờ sắm sách đầy đủ để tới trường tôi cảm nhận sao hôm nay trời xanh thế không khí cuộc sống sao tấp nập hồ hởi thoải mái thế này và sao tôi lại thích được hít thở thích tới trường thế này. Từ ngày đó tôi lao đầu vào học mà học lại có dễ gì đâu tôi bị mất gốc nhưng tôi đã muốn thì không gì ngăn cản được. Tôi đi học thêm tối về học tới một giờ sáng sáng hôm sau lại dậy lúc năm giờ tôi thiếu ngủ quầng thâm mắt to lắm nhưng hà gì tôi phải chấp nhận vì tôi đi sau thì phải cố gắng hơn người khác.
(Nguồn ảnh: Shutterstock)
Tôi đã thay đổi như thế nào?
Tôi học khối D toán văn anh tôi muốn làm cô giáo dạy văn cho các em học sinh lần đầu tôi biết ước mơ biết mình muốn gì và nỗ lực một cách thật sự để dành lấy nó. Tôi khác lạ đến mức bố mẹ không nhận ra hỏi con có bị sao bị đau ở đâu không tôi cười bảo con ổn mà điểm số của tôi cũng bắt đầu nhích lên quan trọng là tôi biết bản thân mình đang có kiến thức đang trinh phục kiến thức đó. Các bạn biết động lực của tôi là gì không là gia đình đấy sau khi đọc cuốn sách “ Bạn đã bao giờ hôn bố mẹ chưa?” tôi khóc vì tôi thấy mình ở đó thấy được bản thân mình hình ảnh của bố mẹ mình.
Bí quyết của sách làm tôi thay đổi
Cuốn sách đó là tản văn gồm nhiều câu chuyện xoay quanh tình cảm giữa bố mẹ và con cái đọc sách tôi cảm nhận được bố mẹ mình đã thật sự yêu thương hy sinh vì con như thế nào. Ước mơ của bố mẹ chỉ đơn giản là muốn con học đại học có công việc tốt thì có gì sai có gì mà tôi không hoàn thành được. Nhìn thấy đôi bàn tay của mẹ gầy đen nhiều vết trai da cũng nhăn lại mà tôi thấy mình kém quá chẳng bao giờ để ý rằng mẹ vất vả như thế nào từ công việc đồng áng tới gia đình từ những việc nhỏ nhất trong nhà mẹ đều làm vì mẹ thương các con của mẹ. Tấm lòng bao la của mẹ là thế đấy mà tôi thì lại ích kỉ ngu ngốc lúc nào cũng đòi hỏi gặp chuyện không vui ở ngoài mang về nhà cáu ngắt bây giờ tôi muốn lớn thật nhanh kiếm nhiều tiền để mẹ đỡ vất vả hơn.
Quả ngọt sau những nỗ lực ấy
Tôi bây giờ cũng chăm lắm đấy làm hết việc nhà biết quan tâm đến tâm trạng cảm xúc của mọi người trong nhà nấu ăn ngon trò chuyện nhiều hơn nữa. Còn bố tôi ông vĩ đại lắm là người cha không bao giờ tiếc con không bao giờ mắng con lúc nào cũng nhẹ nhàng kiếm tiền vất vả bao giờ cũng ân cần tươi cười với chúng tôi. Nhìn ánh mắt của bố và mẹ tôi yêu họ nhiều lắm nhiều hơn bất cứ thứ gì trên thế giới này vì thế tôi sẽ cố gắng để gia đình không thất vọng về mình. Cố gắng để bản thân tốt đẹp hơn từng ngày sống có tránh nhiệm yêu thương quan tâm sống để không hối tiếc trân trọng từng phút từng khoảnh khắc.
(Nguồn ảnh: Shutterstock)
Một chút lời tri ân
Tôi thầm cảm ơn cuốn sách đó mở ra cho tôi một suy nghĩ thật khác giúp tôi nhận ra trân trọng gia đình để từ đó có một tôi tốt lên từng ngày. Đọc sách giờ đã là một sở thích của tôi mỗi tối đọc sách mở ra trân trời thật khác lạ và tuyệt vời. Hình như tôi đã trưởng thành hơn rất nhiều tôi cảm thấy vậy và tôi sẽ tiếp tục trưởng thành.
- Sao Sao -
Comments