Thí sinh: Nguyễn Trần Vân Anh
Quảng Bình, ngày 11 tháng 5 năm 2021
Gửi anh Kulzsc – “Chàng trai vẽ những nỗi buồn thật đẹp”.
Quảng Bình mấy hôm nay thật nắng. Dưới cái nóng trên 30 độ C, với áp lực của kỳ thi lớn sắp tới, đọc sách trở thành một sự giải tỏa. Em bỗng nhớ đến anh, nhớ đến cuốn sách đầu tay của anh thông qua đôi dòng Li Qiong viết: “Trên thế giới này có trăm ngàn kiểu yêu. Giống như trên tinh cầu này có bao nhiêu dòng sông đếm không xuể..”
Nếu vậy, phải chăng cũng tồn tại một loại yêu thích mang tên “Phải lòng với cô đơn” ?
Em đã dõi theo anh từ lâu, tìm mua và trân quý các tác phẩm của anh. Có rất nhiều tác giả với các tác phẩm cùng hướng về đề tài tình yêu, nhưng đối với anh lại khác. Những trang viết nhẹ nhàng len lỏi vào tim người đọc bằng sự chân thành của người viết. Những câu nói được viết ra như chính những gì tác giả của nó đã từng trải. Kể từ khi xuất hiện, cuốn sách “Phải lòng với cô đơn” trở thành một người bạn thân thiết với em. Khi cầm trên tay cuốn sách này, em tìm thấy một tâm hồn đồng điệu.
Ngẫm nghĩ về những ngày xưa, thời của ông bà ta, thời của các cuộc chiến tranh đau thương đổ máu, tình yêu vẫn kiên cường đứng đó, sưởi ấm và làm sôi sục nhiệt huyết tuổi trẻ:
“..Giữa đôi ta dù xa cách mênh mông
Dù cái chết đến gần anh mấy bước
Dù có cả một cánh đồng băng tuyết
Trên đường dài ta vẫn đến gặp nhau..”
-Nhà thơ Nga Aleksei Surkov-
Ngày nay, tình yêu vẫn thế, nhưng có lẽ sự nhiệt huyết đã dần nguội lạnh, cảm xúc nôn nao buổi đầu đã không còn nữa.. Thay vào chỗ của những lời ca tụng về tình yêu đẹp là những bới móc, chê bai, làm tổn thương nhau bằng lời nói hay bằng hành động. Có lẽ chính vì thế nên anh mới có thể viết: “Chúng ta đã từng là những mảnh ghép thật vừa vặn, cho đến khi.. sự vừa vặn dần trở thành sự nhàm chán rồi sự nhàm chán trở thành sự dư thừa.”
Nếu đã quá mệt mỏi với sự phù phiếm của những lời ước hẹn, hãy ngồi xuống cùng yên bình, tĩnh lặng với cảm giác độc thân. Thực ra, cô đơn không quá đáng sợ như chúng ta vẫn nghĩ. Đó là điều em rút ra được từ những trang sách của anh. Mở mắt ra, thật tuyệt vời khi thế giới vẫn có lắm người độc thân thành công, tỏa sáng trong lĩnh vực mà họ yêu thích. Hành động của họ là đang đứng về phía anh, là để tuyên bố cùng một lời với anh: “Cả thế giới cho tôi biết có người yêu là thế nào. Còn tôi sẽ cho cả thế giới biết, tôi độc thân sống tốt ra sao.”
Nếu như cảm thấy không thể tìm kiếm tình yêu chân chính được nữa, thì hãy sống chậm đi một chút và cảm nhận rõ hơn thế giới này. Nếu không có tình yêu, ngày mai vẫn đến, sáng vẫn phải thức giấc, cơm vẫn phải ăn, café vẫn phải uống, bài vẫn phải học, đề vẫn phải giải.
“Cuộc đời đã dành cho ta một đoạn đường như vậy thì hãy ráng mà đi, bao giờ gặp lại nhau hãy nói tiếp đến tương lai.”
–Nhật ký Đặng Thùy Trâm-
Sẽ không có trở ngại gì nếu ta nhìn nhận cuộc đời nhẹ nhàng một chút. Cô đơn không đáng sợ. Phải lòng với cô đơn không phải cảm giác trống vắng chỉ riêng bạn cảm thấy.
“Thanh xuân không có người yêu như uống trà sữa không trân châu.
Có người cần, có người không cần, có người đòi hẳn trân châu trắng.
Mình cũng thích trân châu, nhưng nhiều khi không trân châu thì trà sữa vẫn ngon.”
-Kulzsc-
Cuốn sách sẽ còn xuất hiện ở nhiều nơi và sưởi ấm nhiều trái tim cô đơn nữa. Dù cho có cô đơn, hãy chấp nhận nó và nỗ lực hơn với niềm yêu thích của mình. Tất cả chúng ta dù độc thân hay đã có chủ hãy trở thành phiên bản tốt nhất của bản thân.
Cảm ơn anh và những gì anh viết. Tạm biệt anh, chúc anh thành công trên lĩnh vực mà anh yêu thích, tiếp tục cầm bút và cầm cọ để cho ra đời những tác phẩm thật xuất sắc anh nhé!
Độc giả chân thành: Nguyễn Trần Vân Anh.
Bạn có thấy đồng cảm với bức thư này không? Hãy chia sẻ cho Bookiee biết nhé!
(*) Bản quyền bài viết thuộc về BOOKIEE.ORG. Khi chia sẻ, cần phải trích dẫn nguồn đầy đủ gồm tên người viết, tên người thiết kế và Bookiee - Sách Là Niềm Vui. Mọi hành vi sao chép hoặc trích nguồn, chia sẻ bài viết không đầy đủ đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.
______________________________
Bookiee - Sách là niềm vui
👉 Fanpage
👉 Youtube
Comments