top of page
Ảnh của tác giảBookiee - Sách là niềm vui

[Review] Calling You - Ai Sẽ Lắng Nghe Những Trái Tim Vụn Vỡ?

Đã cập nhật: 7 thg 3, 2023

“Calling You” là tập truyện ngắn gồm ba câu chuyện hư cấu về những nhân vật mang trong mình trái tim vụn vỡ. Mỗi câu chuyện là hành trình các nhân vật đối diện với cô đơn, thống khổ và những chuyển biến tích cực khi họ tìm được lý do để vực dậy bản thân và chữa lành trái tim.


Bookiee - Sách là niềm vui

Cùng Bookiee khám phá cuốn sách này nhé!


Ba truyện ngắn trong “Calling You” tương ứng với quá trình trưởng thành của chúng ta, có trẻ con, thiếu niên và người lớn - những giai đoạn vốn chẳng hề dễ dàng. Điều đặc biệt của “Calling You” chính là những tổn thương và đau khổ của mỗi nhân vật đều phản chiếu những khía cạnh nhức nhối trong cuộc sống hiện đại, dù thời gian tác phẩm ra mắt cách hiện tại đã hơn 20 năm.


Cuốn sách này sẽ đem đến cho bạn điều gì?


Nếu bạn đã đọc qua các tác phẩm của Otsuichi như Zoo, Đồng thoại đen, Goth, ... thì “Calling You” sẽ giúp bạn “đổi gió” và trải nghiệm một phong cách mới lạ khác hẳn màu sắc u ám của những quyển sách trên. Còn nếu đây là lần đầu tiên bạn biết đến Otsuichi thì “Calling You” sẽ đem đến cho bạn những cảm giác lạ lùng về thể loại truyện tình cảm xen lẫn yếu tố siêu nhiên.


“Calling You” không đơn thuần là những mẩu truyện về cô đơn, dằn vặt và đau khổ, bạn sẽ được dẫn dắt đến với nỗi buồn mang hình dáng của những mảnh tim vụn vỡ và từ đó lại gắn kết thành một trái tim cứng cỏi. Bởi mỗi câu chuyện là quá trình các nhân vật hàn gắn những tổn thương trong tim và chữa lành cho những người khác. Giống như nhà văn Oscar Wilde đã từng thốt lên rằng “Trái tim được tạo ra để tan vỡ”, mỗi mẩu truyện trong “Calling You” được viết lên để chúng ta thấm thía rằng muốn trưởng thành và mạnh mẽ thì bắt buộc phải trải qua những lần tan vỡ và đau đớn.


Muốn trưởng thành thì phải trải qua những tan vỡ


Mỗi nhân vật đều có đôi chút giống chúng ta, ngày ngày mang theo trái tim đầy thương tổn đối diện với thế giới. Đó là cảm giác không một ai thấu hiểu hoặc không ai có thể hiểu. Thế nhưng, biết đâu ở thế giới rộng lớn ngoài kia vẫn còn những điều tốt đẹp tồn tại để chữa lành cho chúng ta, hoặc có những người sẵn lòng đưa tay xoa dịu những thương tổn của con tim. “Calling You” chính là quyển sách mang đến thông điệp dịu dàng như thế.


Otsuichi - một sắc màu lạ của văn học Nhật Bản


Otsuichi tên thật là Adachi Hirotaka và sinh năm 1978 tại Fukuoka, Nhật Bản. Ông được biết đến là nhà văn đầy tài năng khi bắt đầu sáng tác khi chỉ mới 16 tuổi. Thành công của Otsuichi đến rất sớm khi ông thắng giải thưởng Văn học JUMP với tác phẩm đầu tay mang tên Natsu to hanabi to watashi no shitai (Tên Tiếng Việt: Mùa hè, pháo hoa và xác chết của tôi) vào năm 17 tuổi.


Chân dung tác giả Otsuichi. Nguồn: game8.vn


Các tác phẩm của Otsuichi có lối dẫn truyện kể theo ngôi thứ nhất, điều đó khiến người đọc dường như nhập tâm vào câu chuyện của những nhân vật. Ông gây ấn tượng với độc giả nhờ phong cách sáng tác mang màu sắc lạ lùng của thể loại siêu nhiên, xen lẫn trong đó là kịch tính và kinh dị. Những sáng tác của ông phơi bày cho người đọc thấy những khía cạnh u tối ẩn chứa đau thương, day dứt nhưng đồng thời cũng mang những thông điệp về cuộc sống và sự thức tỉnh của trái tim.


Otsuichi không còn xa lạ với bạn đọc Việt Nam nhờ những tác phẩm như Zoo, Đồng Thoại Đen, Mùa Hè Pháo Hoa và Xác Chết Của Tôi, Hạnh Ngộ Trong Bóng Tối, Mắt Đá, Goth, Calling You... Trong đó Calling You còn được xuất bản phiên bản chuyển thể truyện tranh và được bạn đọc đón nhận nhiệt tình.



Những thông điệp quyển sách truyền tải


[Những nội dung tiếp theo sẽ thiên về cảm nhận sau khi đã đọc toàn bộ tác phẩm nên không tránh khỏi việc có tiết lộ một số tình tiết. Nếu muốn có trải nghiệm tốt nhất mình khuyến khích bạn đọc hết tác phẩm “Calling You” và quay lại Bookiee chia sẻ nhé. Còn nếu bạn đã đọc hoặc không bận tâm việc biết trước nội dung thì mời bạn tiếp tục nhé.]


Calling You - những cuộc gọi kết nối trái tim


Tên truyện ngắn mở đầu cũng chính là tên quyển sách. Đúng như tên gọi, Calling You là những cuộc gọi vượt qua khoảng cách không gian và thời gian của các nhân vật. Câu chuyện được kể ở ngôi thứ nhất của nhân vật Ryo. Ryo vốn là một cô bé học sinh trung học nhút nhát, nhạy cảm và hay tự ti, chính vì lẽ đó mà suốt những năm đi học cô không có lấy một người bạn. Tuy vậy, Ryo vẫn tìm lấy cho mình một niềm vui, đó là tưởng tượng một chiếc điện thoại và sử dụng nó trong đầu.


Thế nhưng, chính những cuộc gọi xảy ra trong đầu đã thay đổi cuộc đời cô bé. Bằng cách siêu nhiên nào đó, Ryo có thể dùng chiếc điện thoại tưởng tượng trong đầu để kết nối với hai người bạn, trong đó có cậu bé Shinya - người đã góp phần chữa lành trái tim cô độc của Ryo. Nhờ đó mà một Ryo cô đơn, chẳng có dũng khí giao tiếp với ai, đã dần học cách mở lòng chấp nhận người khác.


“Bình thường luôn cảm thấy mai sau mỗi ngày đều sẽ sống như vậy, thế gian rộng lớn nhường kia mà không có ai sánh vai cùng bước, cứ như bị ruồng rẫy quạnh hiu ở nơi hoang vu. Không biết bạn có thể hiểu được cảm giác đáng sợ này không…”


Nỗi cô đơn gặm nhấm tâm hồn


Đó là suy nghĩ của hai nhân vật chính khi vẫn hằng ngày để nỗi cô đơn gặm nhấm, nhưng nhờ được kết nối với nhau bằng những cuộc gọi kỳ lạ, cả hai đã tìm ra lý do để mở rộng trái tim và đón nhận thế giới. Calling you mang đến một thông điệp đơn giản rằng cho dù bạn có đơn độc và chán ghét bản thân như thế nào, thì chắc chắn ở thế giới rộng lớn kia vẫn có người sẵn sàng chấp nhận những thiếu khuyết và trân trọng mọi thứ thuộc về bạn.


Sẽ có lúc bạn thấy tự ti vì những gì mình đang có hoặc không có. Thế nhưng mong rằng giữa những nỗi buồn đó bạn vẫn sẽ mạnh mẽ vực dậy bản thân và kiên cường đối mặt với mọi chuyện. Bởi vì cuộc sống này vẫn còn vô vàn những điều đẹp đẽ, những người tử tế đang chờ bạn gặp gỡ và đón nhận. Chỉ cần bạn mở lòng, tập yêu thương và xoa dịu trái tim mình, bạn sẽ gặp được người trân trọng mọi thứ thuộc về bạn, đem đến cho bạn những ấm áp bù đắp cho những gì bạn từng trải qua. Hơn hết, đó là bạn phải học cách tự trân trọng bản thân trước, vì bạn xứng đáng có được những điều tốt đẹp.


Kiz/Kids - thế giới này không tàn nhẫn đến thế


Đúng như tên, câu chuyện thứ hai xoay quanh nhân vật chính là hai đứa trẻ. Ở Kiz/Kids mang một sắc màu u ám, nơi có một lớp học cá biệt dành cho những đứa trẻ được xem là “cá biệt”, như đánh nhau, không bộc lộ cảm xúc, hay thiếu khuyết một khía cạnh nào đó. Không hẳn vì người lớn quan tâm đến những đứa bé cá biệt đó, họ chỉ muốn đám trẻ lạc loài đó không làm ảnh hưởng đến những đứa trẻ “bình thường” còn lại, hay nói đúng hơn là những người lớn ruồng bỏ những cá thể “cá biệt”. Nhưng may sao vẫn có những người lớn dành tình thương cho những đứa trẻ ở lớp cá biệt, như cô giáo chủ nhiệm và cô gái tên Shiho ở cửa hàng kem.


Ở lớp học đó có hai đứa trẻ đáng thương đã bầu bạn với nhau, là nhân vật xưng “em” và cậu bé Asato. Cả hai đều là những đứa trẻ bị chính người thân bỏ rơi, phải chịu đựng thứ gọi là bạo hành về thể xác lẫn tinh thần. Những gì các em có thể làm là dùng hết sự ngang bướng của tuổi thơ để chống lại cô đơn và thương tổn. Bạn sẽ thấy đau lòng vì những đứa trẻ quá hiểu chuyện như vậy. Những đứa trẻ đáng ra đang ở tuổi được yêu thương, bao bọc thì lại phải tự mình gồng gánh tất cả những tổn thương và đau đớn do người lớn gây ra.


Mặc cho cơ thể chi chít vết thương và tâm hồn chỉ chực chờ vỡ vụn, Asato và “em” vẫn giữ được một tâm hồn trong sáng và thiện lương đến nhói lòng. Asato có năng lực di chuyển vết thương da thịt của người khác lên cơ thể, còn “em” thì luôn cố gắng giúp đỡ người khác. Hai đứa trẻ đã sử dụng khả năng của bản thân để đem đau đớn của người khác đi, nhưng lại không thể đem những tan vỡ trong tim chính mình hàn gắn lại.


“Cái thế giới mà không ai phải chịu đau đớn ơi, mau đến đây đi! Em nhắm mắt, thiết tha cầu nguyện…”


Khát vọng một thế giới tốt đẹp


Đến tận cùng của tổn thương và đau đớn, đứa trẻ bất hạnh đó vẫn không ngừng cầu mong cho thế giới trở nên tốt đẹp. Sự trưởng thành và hiểu chuyện đó không khỏi khiến người ta xót xa. Thế giới này vẫn đầy rẫy đau thương cùng bất hạnh, thế nhưng có những đứa trẻ đang không ngừng hướng về ánh sáng, tin rằng ngày mai sẽ tốt đẹp hơn. Hai đứa trẻ đó đã xoa dịu và cứu rỗi lẫn nhau, cùng kéo bản thân ra khỏi quá khứ đau thương vẫn ngày đêm bám chặt lấy trái tim non nớt.


Hằng ngày vẫn còn rất nhiều những đứa trẻ phải chịu đựng đòn roi, đói khổ. Chúng ta không thể ngay lập tức cứu vớt được tất cả, nhưng ít nhất chúng ta có thể cùng nhau, mỗi ngày từng chút một làm những điều tốt đẹp cho những trái tim non nớt đó. Vì mỗi đứa bé sinh ra đều xứng đáng có được tình thương và hạnh phúc trọn vẹn. Đau đớn chia cho cả hai thì sẽ vơi đi, đó là suy nghĩ non nớt của hai đứa trẻ bất hạnh trong Kiz/Kids.


Nếu chúng ta có thể san sẻ đau đớn cho nhau, thấu hiểu và cảm thông cho những trái tim tan vỡ, thì những đứa trẻ như Asato và “em” sẽ không phải dùng sự ngây thơ non nớt mà đánh đổi cho sai lầm của người lớn. Đó cũng là thông điệp của câu chuyện: cuộc sống này không tàn nhẫn đến thế, ở những nơi u tối nhất vẫn tồn tại những điều đẹp đẽ nhất.


Flower Song - những thanh âm xoa dịu trái tim


Câu chuyện cuối cùng như một bản nhạc dịu dàng xen lẫn những nốt vang vọng từ sâu thẳm một trái tim tan vỡ. Nhân vật chính - “tôi”, gần như đánh mất tất cả sau một tai nạn kinh hoàng. Tai nạn đó không chỉ cướp đi người cô yêu thương nhất mà còn khiến cô đánh mất mục đích sống, chỉ muốn chấm dứt cuộc đời khỏi những đau thương hiện tại. Đan xen suốt câu chuyện là những giằng xé nội tâm, giữa căm hận và ân hận. Khi gia đình lại chính là nguyên do đẩy cô đến quyết định từ bỏ tất cả để rời đi cùng người mình yêu, nhưng cũng gia đình lại là lý do khiến cô dằn vặt vì đã làm tổn thương họ.


Giữa những đau đớn và dằn vặt ấy bỗng xuất hiện một nốt nhạc sáng bừng. Nhân vật “tôi” đã tìm thấy ở nơi cây đại thụ chết khô trong bệnh viện - nơi một cô gái từng treo cổ, một bông hoa dị thường. Đóa hoa đó không chỉ có khuôn mặt người, mà còn có thể cất lên những thanh âm xoa dịu trái tim. “Tôi” đã nâng niu bông hoa ấy đem về phòng bệnh ngột ngạt, khiến căn phòng vốn chôn vùi “tôi” trong những mảnh tường dựng xám xịt trở nên sáng bừng.


Bông hoa chữa trị tâm hồn


“Nỗi tuyệt vọng đắng chát. Sinh tồn thật gian nan. Tôi bắt đầu căm hận mọi thứ trên đời. Tất cả đều tìm cách phủ nhận ý nghĩa tồn tại của tôi. Hoàn toàn trơ trọi, tôi bị quăng vào bóng tối vô biên.”


Bông hoa ấy xuất hiện như đốm sáng cuối đường hầm, kéo “tôi” ra khỏi những suy nghĩ nặng nề. Đóa hoa lạ kỳ ấy cất lên tiếng hát trong sáng và tinh khôi, những thanh âm như không thuộc về thế giới đầy rẫy khổ đau và bất hạnh. Những giai điệu ấy đã dịu dàng chữa lành tâm hồn của những bệnh nhân cùng phòng nhân vật chính. Mang đến cho họ những xúc cảm bình yên và dịu dàng nhất.


“Tôi không hiểu tại sao, cũng không hỏi tại sao.

Tôi chỉ biết, trong lòng mỗi người đều có một nỗi thống khổ không sao thổ lộ được.”


Mỗi nhân vật đều mang trong mình muôn vàn nỗi niềm giấu kín trong lòng. Nếu để mặc như vậy, những thống khổ đó sẽ dần biến thành tảng đá đè nặng lên trái tim và dần mài mòn đi mục đích sống. Nhưng thế giới này vẫn còn những điều tốt đẹp, từng bông hoa, ngọn cỏ, con vật còn khao khát cuộc sống này, huống chi chúng ta được ban tặng cả một cuộc đời tươi đẹp.


Chính nhờ đóa hoa mặt người mà nhân vật “tôi” đã cố gắng vực dậy bản thân, vượt qua bóng tối trong trái tim để tiếp tục cuộc sống. Bông hoa đó là kết tinh tình yêu, hy vọng sống của một cô gái khác, dù trái tim vỡ nát và quyết định chấm dứt cuộc sống, nhưng hy vọng cô gửi lại thế giới này đã giúp những cuộc đời khác được cứu rỗi. Cuộc sống vẫn tồn tại những điều đẹp đẽ và thuần khiết vô cùng, mong những trái tim đang khổ đau ngoài kia sẽ tìm được điều tốt đẹp để yêu thương và trân trọng.


Lời kết


Sẽ có người lắng nghe những trái tim vụn vỡ…


“Calling You” là tuyển tập những câu chuyện đượm những sắc buồn kỳ lạ, giống như làn hơi màu xám ngấm dần vào trái tim của bạn. Calling You, Kiz/Kids và Flower Song truyền tải những nỗi cô đơn và tổn thương khác nhau nhưng lại cùng mang đến những niềm hy vọng. Với ngôi kể thứ nhất xuyên suốt các tác phẩm, quyển sách làm người đọc nhập tâm vào suy nghĩ của các nhân vật, đồng cảm với những thương tổn mà họ phải trải qua. Bạn sẽ bắt gặp bóng dáng bản thân đã hoặc đang chật vật với những nỗi niềm như thế.


Otsuichi đã mang đến những câu chuyện mở đầu bằng cô đơn và bi kịch, thế nhưng chúng đều mang một kết truyện đong đầy sắc màu hy vọng. Các nhân vật đã học cách lắng nghe bản thân và lắng nghe người khác, để rồi từ từ chữa lành những vụn vỡ trong tim. Chắc chắn trên đời vẫn có những người sẵn sàng lắng nghe câu chuyện của chúng ta và dịu dàng chữa lành những thương tổn đó. Hoặc nếu không có, thì bạn vẫn có thể trở thành người tự mình thấu hiểu và lắng nghe cảm xúc của bản thân, từ từ xoa dịu và hàn gắn chúng.


Mỗi chúng ta rồi sẽ phải đối mặt với vô vàn khó khăn, thế nhưng mình tin rằng ở thế giới rộng lớn này vẫn luôn có những người và những điều tốt đẹp tồn tại để ta thấy rằng mọi thứ vốn không tồi tệ đến thế. Hãy học cách lắng nghe và trân trọng bản thân, thế giới này sẽ đáp lại bạn bằng những điều dịu dàng nhất.


Còn bạn, bạn thấy sao về cuốn sách này?


Người viết: Khánh Ngọc
Người thiết kế: Thu Hoài


(*) Bản quyền bài viết thuộc về BOOKIEE.ORG. Khi chia sẻ, cần phải trích dẫn nguồn đầy đủ gồm tên người viết, tên người thiết kế và Bookiee - Sách Là Niềm Vui. Mọi hành vi sao chép hoặc trích nguồn, chia sẻ bài viết không đầy đủ đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.


______________________________


Bookiee - Sách là niềm vui



294 lượt xem0 bình luận

Bài đăng liên quan

Xem tất cả

Commenti


bottom of page