Nếu như bạn là một tín đồ của dòng sách lịch sử, chiến tranh mà có pha thêm một chút yếu tố lãng mạn và kỳ ảo thì mình nghĩ, đây chính là cuốn sách phù hợp với bạn.
"Marie Laure sống cùng cha tại Paris, gần bảo tàng Lịch sử tự nhiên, nơi cha cô làm thợ khóa chính. Khi lên 6 tuổi, Marie Laure bị mù. Cha cô đã dựng một mô hình thu nhỏ hoàn chỉnh về khu phố hai cha con đang sống để cô có thể ghi nhớ bằng cách chạm và lần tìm đường về nhà. Năm Marie Laure 12 tuổi, Đức Quốc xã chiếm giữ Paris, cô cùng cha chạy trốn đến thành phố nằm trong tường thành, Saint-Malo, nơi ông chú thích ẩn dật của cha cô sống trong một ngôi nhà cao ven biển. Hai cha con họ đã mang theo một viên đá quý giá trị nhất và cũng nguy hiểm nhất viện bảo tàng.
Cậu bé mồ côi Werner lớn lên cùng em gái trong một khu mỏ than ở Đức. Cậu bị một chiếc điện đài thô sơ mà hai anh em tìm được thu hút, sau này Werner trở thành chuyên gia lắp ráp và sửa chữa những thiết bị thông tin. Tài năng ấy đem lại cho cậu một vị trí trong học viện tàn bạo của Đoàn Thanh niên Hitler, sau đó là nhiệm vụ đặc biệt theo dấu quân kháng chiến. Ngày càng nhận thức được cái giá sinh mệnh con người phải trả cho trí tuệ của mình, Werner đi qua trung tâm cuộc chiến, cuối cùng, đến Saint-Malo, nơi cậu gặp gỡ Marie Laure."
Bối cảnh là vào những năm 1940, khi Chiến tranh Thế giới Thứ Hai đến hồi kết thúc. Đây là câu chuyện song song về hai nhân vật có hoàn cảnh và số phận khác nhau. Werner, một cậu bé Đức có thể coi là “thiên tài” bất chấp tất cả vì đam mê đã tham gia vào Đoàn Thanh niên Hitler, để rồi sau đó đã khiến cậu luôn đau đầu và ám ảnh, liệu lựa chọn của mình là đúng hay sai. Marie Laure thì lại là một cô gái mù có niềm đam mê đọc sách và tình yêu vô bờ với cha và ông chú, do định mệnh đã để hai cha con cô lần lượt sở hữu viên đá Lửa Biển, để rồi cô phải trải qua biết bao gian truân để gặp được Werner, nhưng …
Thật lạ là ngay từ ban đầu mình đã không có một chút hứng thú khi đọc cuốn sách này, dù nó đã giành được giải Pulitzer 2014 và giải sách do Goodreads bình chọn cùng năm. Phải chăng là góc nhìn của các giám khảo tầm quốc tế có trình độ chênh lệch với người bình thường hay sao? Sau khi kết thúc cuốn sách thì cái kết làm mình cực kỳ khó chịu vì nó khá “củ chuối” với (à thôi mình sẽ không spoil ở đây), thế nên mình đã vứt xó nó lên kệ và chẳng thèm đoái hoài gì đến nữa.
Sau hơn một tháng đọc lại thì mình nhận ra cuốn sách này cũng có nhiều điểm thú vị. Đầu tiên là về các mốc thời gian, tác giả đã sắp xếp sao cho câu chuyện không được liền mạch, và để đến khi đọc hết rồi, chúng ta mới nắm rõ được mọi sự kiện và vấn đề. Và cái kết mình nhận ra là cũng không phải lãng xẹt cho lắm và cũng không phải ngẫu nhiên mà Werner tự nguyện gia nhập Đoàn Thanh niên Hitler mà nó còn ẩn chứa nhiều ý nghĩa nữa, bạn khám phá ra ý nghĩa nào, hãy chia sẻ nhé!
Người viết: Nathan
(*) Bản quyền bài viết thuộc về BOOKIEE.ORG. Khi chia sẻ, cần phải trích dẫn nguồn đầy đủ gồm tên người viết, tên người thiết kế và Bookiee - Sách Là Niềm Vui. Mọi hành vi sao chép hoặc trích nguồn, chia sẻ bài viết không đầy đủ đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.
______________________________
Bookiee - Sách là niềm vui
👉 Fanpage
👉 Youtube
Comments