Hành trình của mỗi người trên thế giới này đều là những quỹ đạo khác nhau, người đi trên đường kẻ dài xa xăm, người lại đi trên vòng xoáy sâu thăm thẳm. Dù đi theo quỹ đạo nào đi chăng nữa, mục đích chung của ta vẫn là hoàn thành những bài học, sứ mệnh của bản thân và tìm kiếm hạnh phúc cho riêng mình.
Nếu trên chặng đường ấy lòng bạn còn nhiều nghi hoặc về bản thân, về sự hạnh phúc và tình yêu trong cuộc sống thì hãy cùng tôi dạo qua những lời nhắn gửi của cuốn sách “Dám hạnh phúc” này. Để quyển sách gánh đi cho bạn một phần áp lực, một phần đau khổ và một phần sầu muộn, bạn nhé!
Liệu có phải ai cũng đủ dũng cảm để "yêu chính bản thân mình"?
“Dám hạnh phúc” - tấm gương soi chiếu tình yêu trong tâm mỗi người
Tác phẩm là những đoạn đối thoại mang chút tính triết lý của nhà triết gia và chàng thanh niên xoay quanh những tư tưởng tâm lý học Adler trong việc tìm ra cách để con người cảm thấy hạnh phúc ở hiện tại . Từng trang trong “Dám hạnh phúc” sẽ đưa bạn đến với vô vàn những cảm xúc khác nhau. Đó có thể là sự đồng tình với cách nhìn nhận của tác giả, là những lần chững lại bởi lập luận mới lạ, đầy logic về những giá trị quan trọng trong cuộc sống mỗi người của người viết.
Tiếp nối thành công của cuốn sách “Dám bị ghét” trước đó, “Dám hạnh phúc” được viết thành nhiều chủ đề để giải đáp, bàn luận thêm về cách làm thế nào để con người tự thấy đủ đầy và hạnh phúc từ bên trong. Mỗi chủ đề như một tấm gương phản chiếu những giá trị cốt lõi của cuộc sống mà ta cứ mãi kiếm tìm. Để rồi, ta sẽ nhìn lại vào sâu bên trong bản thân để thấy những giá trị cứ ngỡ xa vời ấy vẫn luôn ở bên trong tâm trí và trái tim của mỗi người.
Kishimi Ichiro và Koga Fumitake - những “mảnh ghép” tĩnh lặng và tràn đầy tình yêu với bức tranh cuộc đời
Kishimi Ichiro là một nhà triết học sống tại “đất nước của mặt trời mọc” - Nhật Bản. Ông rất chuyên tâm nghiên cứu về triết học và tâm lý học Adler. Cũng sinh sống tại Nhật Bản, anh Koga Fumitake là một người viết tự do, anh đã dựa vào những cuộc đàm đạo giữa mình và ông Kishimi Ichiro để viết nên cuốn sách này. Hai người có chung những tác phẩm rất thành công là “Dám bị ghét” và “Dám hạnh phúc”. Cả hai tác phẩm đều được vận dụng thể loại đối thoại trong triết học Hy Lạp cổ điển để viết nên.
Ở “xứ sở Phù Tang”, thật khó để thấy những tác phẩm được viết bởi nhiều tác giả. Ấy thế mà, Kishimi Ichiro cùng Koga Fumitake như hai hơi thở hòa quyện êm ái, ôn hòa mà vững chãi đã thổi làn gió mới vào tâm hồn người đọc. Để qua từng câu chữ, ta bắt gặp cả cái tình, cái màu nhiệm của tình yêu dành cho cuộc đời này được tác giả tỉ mỉ và chân thành trao đi.
Những khía cạnh ấn tượng trong sách
*Cảnh báo có thể tiết lộ một số tình tiết trong sách, bạn hãy đọc sách và quay lại với Bookiee nếu bạn chưa đọc tác phẩm nhé!*
“Dám hạnh phúc” - tựa đề “gói ghém” cả những mong cầu được đủ đầy, an yên
Theo lẽ thường, từ “dám” chỉ đi kèm với những từ mang nghĩa thách thức hay một việc tiêu cực. Thế nhưng, từ “dám” ở đây lại đi kèm với từ “hạnh phúc”- từ mà khi nhắc đến ta lại nghĩ đến những điều vui vẻ và sung sướng. Tiêu đề “dám hạnh phúc” tưởng chừng là điều vô lý và mâu thuẫn với lẽ tự nhiên, hóa ra là một điều hoàn toàn hợp lý trong cuộc sống.
Hạnh phúc là do bản thân mỗi người tự mình tạo nên.
Có bao nhiêu người trong chúng ta dám rời bỏ những mối quan hệ, những điều khiến bản thân tổn thương để quay về yêu thương chính mình? Có bao nhiêu người dám chững lại để lắng nghe, nhìn nhận những nỗi sợ của bản thân giữa một thế giới vội vã, xô bồ? Hạnh phúc nằm ở tự tâm mỗi người nhưng để có được hạnh phúc thì bản thân ta phải vận động, nhìn sâu vào bên trong mình. Để lựa chọn giữ lấy những điều phù hợp và rời xa những điều không còn phù hợp với ta, để ta cho chính mình hạnh phúc thật là điều không dễ dàng. Có phải vì vậy mà cuốn sách lại có nhan đề là “Dám hạnh phúc” chăng?
Hiện Tại quyết định Quá Khứ của bản thân chúng ta
Triết gia đã chỉ ra rằng những điều mà tâm trí và tâm hồn của ta đang cảm thấy sẽ quyết định, ảnh hưởng đến quá khứ của ta theo nhiều chiều hướng khác nhau. Nếu bây giờ bạn đang cảm thấy hạnh phúc, bạn sẽ lấy làm biết ơn với những điều không may mình từng trải qua trong quá khứ. Ngược lại, nếu bây giờ bạn cảm thấy tiêu cực, bạn sẽ cảm thấy những gì mà mình trải qua từ trước tới giờ đều tồi tệ. Tôi khá chắc rằng trong tình trạng đó, câu nói mà bạn thường thốt lên sẽ là: “Tại sao lúc nào những chuyện xấu cũng tới với mình? Tại sao lúc nào cũng là mình…?”
Hãy thành thật với nhau nhé! Bạn có thường nghĩ như vậy không?
Nhận định của triết gia không phải muốn ta phớt lờ đi những cảm xúc tiêu cực của mình. Điều mà tác giả muốn hướng đến đó là chính những dòng suy nghĩ, tâm trạng của bạn ở hiện tại sẽ quyết định kết quả của quá khứ. Có thể quá khứ đó đầy tăm tối, đầy bẽ bàng nhưng chính phiên bản ở hiện tại của bạn hạnh phúc với con đường mình đã đi sẽ giúp bạn thoát khỏi tư tưởng “nạn nhân”. Hiểu được điều đó bạn sẽ thoát khỏi tư tưởng luôn đổ lỗi cho những sự việc xảy ra bên ngoài, thoát khỏi tư tưởng “người khác xấu xa, ta tội nghiệp”.
Luôn tích cực, bạn sẽ luôn hạnh phúc.
Vào cái tuổi mười bảy, mười tám của mình - cái tuổi luôn nhạy cảm với mọi thứ, tôi đã từng rất đau lòng khi bị tổn thương bởi những người mà mình yêu quý. Cô gái nhạy cảm của lúc đó đã đổ lỗi cho bản thân rằng mình không đủ tốt nên những người xung quanh không trân trọng cô. Cô gái ấy đổ lỗi rằng tại sao người ta không cố gắng để hiểu và yêu thương mình. Và rồi tôi đã rời khỏi các mối quan hệ ấy với một trái tim nặng trĩu nỗi buồn và tự ti về bản thân.
Thế nhưng, giờ đây khi tôi lắng nghe chính mình nhiều hơn, tôi lại thấy biết ơn những mối quan hệ ấy. Tôi đã tự nhủ với mình rằng tất cả sự kiện mà bản thân gặp trong đời chỉ là những trải nghiệm mà thôi. Dù trải nghiệm đó là niềm vui hân hoan hay một nỗi buồn thương tổn thì mục đích chung của chúng vẫn là để lại cho ta một thông điệp về hạnh phúc ở cuối hành trình. Quá khứ tổn thương không thể nào định hình con người bạn, định hình cách bạn nhìn nhận và yêu thương thế giới. Khi bạn đã đủ cứng cáp để bước ra khỏi đường hầm u tối, ánh sáng sẽ đón chào bạn ở phía bên kia đường hầm.
Giá trị bền vững nhất xuất phát từ tình yêu vô điều kiện
Triết gia đã nói với anh thanh niên đang làm nghề dạy học rằng: “Phương pháp tốt nhất là không được khen thưởng cũng không được mắng mỏ”. Bạn có nghĩ rằng: nếu như ta không khen thưởng khi học sinh làm tốt thì làm sao học sinh có động lực để phát triển? Tôi cũng đã từng nghĩ như thế nhưng cách lập luận của triết gia đã khiến tôi phải nhìn nhận lại.
Khi một cá nhân làm việc sai, mắng mỏ sẽ chỉ khiến người ấy chống cự và cảm thấy bản thân thật tệ hại, không xứng đáng để yêu thương. Khi một học sinh đạt được điểm cao, khen thưởng sẽ khiến em nghĩ rằng mình chỉ được công nhận nếu mình giỏi giang. Không những trong môi trường học đường mà trong cuộc sống ta cũng thấy những điều tương tự, việc khen thưởng một người khi họ thành công có thể khiến họ nghĩ rằng mình phải cố gắng thật tốt mới có được sự tôn trọng từ người khác.
Không cần sống theo tiêu chuẩn của người khác, hãy là chính bản thân mình.
Khi còn bé, tôi luôn cố gắng làm hài lòng người khác bằng cách học thật giỏi, là một người bạn luôn sẵn lòng giúp đỡ mọi người. Đến khi bản thân cảm thấy mệt mỏi vì điều ấy, tôi lại cảm thấy mình kém cỏi và không được công nhận. Điều mà triết gia hướng đến làm tôi nhận ra rằng: bạn không cần phải làm gì để người khác nhận ra giá trị của bạn. Bạn sinh ra đã là một điều giá trị và không cần điều kiện gì để thấy mình xứng đáng được yêu thương, được trân trọng.
Vậy thì, làm thế nào để ta có thể yêu thương bản thân đúng cách? Theo tôi, đó là: tập trung vào chính bạn trước khi tập trung vào ai đó hay một điều gì khác. Khi cho bản thân không gian riêng để đối thoại và nhìn sâu vào chính mình, bạn sẽ nhận ra rằng mọi câu trả lời cần thiết đều nằm trong bạn. Mỗi người được sinh ra đều đã có sẵn giá trị cho riêng mình và ta sẽ dần tìm thấy điều đó khi đã không ngừng “nâng cấp” bản thân. Ngược lại, nếu ta không tự khám phá những giá trị mà mình có thì lúc ấy ta vẫn còn chưa thật sự hiểu và thương lấy mình mà chỉ để sức lực của ta phí hoài theo năm tháng mà thôi.
Lời kết
“Triết gia: [...] Cậu chỉ chưa đưa ra được “lựa chọn lớn nhất của cuộc đời thôi”.
Chàng thanh niên: “Lựa chọn lớn nhất của cuộc đời? Thầy bảo tôi lựa chọn gì cơ?”
Triết gia: Tôi nói vừa nãy rồi đấy. Là “tình yêu”.
-“Dám hạnh phúc”| Kishimi Ichiro và Koga Fumitake-
Với cách lồng ghép những thông điệp và tâm tình của mình vào cuộc đối thoại đầy tính cổ điển và sáng tạo, “Dám hạnh phúc” tiếp nối cuốn sách “Dám bị ghét” và đã thành công được người đọc đón nhận bởi những giá trị tốt đẹp mà nó mang lại. Tác phẩm tuy có bàn luận về tâm lý học Adler nhưng đó không phải là lời răn dạy rập khuôn, là câu chữ sáo rỗng. Tác phẩm để lại cho người đọc một góc nhìn mới mẻ hơn về hạnh phúc, tình yêu và về những giá trị giản dị mà bền vững trong mỗi người.
Để bàn chuyên sâu về những vấn đề mà các tác giả đề cập trong tác phẩm thì tôi e rằng mình chưa đủ kiến thức và chưa đủ trải nghiệm để thẩm thấu. Dẫu vậy, sự tích cực và tình yêu với cuộc đời được thể hiện qua từng đoạn đối thoại, từng trang giấy ấy đã khiến tôi vẫn cứ mãi vương vấn khi đóng cuốn sách lại. Tôi tin rằng, tình yêu sẽ đến với người có tình yêu, sự tử tế sẽ đến với người tử tế như cách tác giả đã truyền những cảm xúc ấy cho ta vậy.
Cho phép tôi được gọi bạn là bạn nhỏ, vì theo tôi mỗi người ai cũng là một đứa trẻ cần tình yêu, đầy cảm xúc và còn nhiều điều cần phải học. Mong rằng bạn sẽ biết cách yêu thương và lắng nghe bản thân mình. Những giá trị vững bền nhất luôn bắt nguồn từ những điều nhỏ bé nhất. Mong bạn biết rằng, sự đủ đầy và hài lòng luôn có ở bên trong bạn. Những nỗi sợ và sự tổn thương cũng không đến từ môi trường bên ngoài mà nó bắt nguồn từ bên trong chính bạn. Bạn biết không? Bạn nhỏ của tôi ơi, bạn toàn quyền quyết định giá trị và sự hạnh phúc của mình đấy.
Hãy chia sẻ cho tôi biết, bạn có “dám hạnh phúc” không nhé!
Người viết: Cao Ngọc Nhạn
Người thiết kế: Diệu Hương
(*) Bản quyền bài viết thuộc về BOOKIEE.ORG. Khi chia sẻ, cần phải trích dẫn nguồn đầy đủ gồm tên người viết, tên người thiết kế và Bookiee - Sách Là Niềm Vui. Mọi hành vi sao chép hoặc trích nguồn, chia sẻ bài viết không đầy đủ đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.
______________________________
Bookiee - Sách là niềm vui
👉 Fanpage
👉 Youtube
Là con người ai cũng có quyền được hạnh phúc và chúng ta luôn xứng đáng được hạnh phúc 😍
Rất hấp dẫn
Chúng ta chỉ có một cuộc đời mà thôi, vì vậy hãy sống cho chính bản thân mình nhé. Mình đã, đang và sẽ tiếp tục theo đuổi đam mê, làm những thứ bản thân thích và sống hết mình.
Bài viết rất tuyệt ạ❤️