“Bài tập thì không chắc bao lâu nhưng cột sống thì sẽ dính với lưng chúng ta cả đời. Cái gì mang tính dài hạn thì phải ưu tiên đảm bảo”.
Sáu giờ rưỡi sáng, tôi choàng tỉnh, đầu hơi vang váng, có lẽ vì đêm qua tôi thức đến hai giờ sáng để hoàn thành đống bài tập, lập kế hoạch dự án và ti tỉ thứ nhiệm vụ trường lớp.
Điều đầu tiên tôi làm theo bản năng không phải là lóc cóc dậy rửa mặt, đánh răng rồi đi ăn sáng cho kịp giờ học mà là ngồi check hòm Gmail, đọc tin nhắn nhóm lớp trên Messengers. Tôi thấy trong mail có thông báo của Google Classroom rằng bài tập của tôi đã quá hạn một ngày, tôi thấy bạn bè tôi ba giờ sáng vẫn gọi nhau lên Discord chỉnh lại kịch bản thuyết trình. Sắc sáng xanh của màn hình điện thoại lạnh lùng trừng mắt với tôi, bảo rằng: “Mày không hoàn thành nhiệm vụ. Mày là đồ thất bại.”
“Luôn luôn có sự đánh đổi.”
Những người tôi yêu quý chưa bao giờ thôi nhắc nhở tôi về điều này. Tôi muốn GPA chín đổ lên, muốn đẩy band IELTS, muốn cạnh tranh trong các cuộc thi trường tổ chức,... thì lẽ dĩ nhiên tôi phải bỏ ra mồ hôi, nước mắt, chất xám. Những đêm thức tròng trọc, cùng lũ bạn lên Discord hay Google Meet “cày cuốc” cho xong nhiệm vụ được giao. Nhiều khi chúng tôi mệt, ngồi thườn thượt mấy tiếng đồng hồ, làm bài như bị tra tấn rồi bỏ cuộc và ngồi tán phét trời bể. Nhưng những lúc chúng tôi hăng say thì câu “nốt bài này” được thốt ra bao lần không đếm xuể.
Tôi nhìn xung quanh, chẳng phải chỉ tôi, chẳng phải chỉ nhóm tôi, mọi người đều miệt mài chạy. Chạy để theo đuổi một tương lai thành công, hay đơn thuần chỉ là chạy để không bị bỏ lại. Dẫu lí do gì đi chăng nữa, chẳng một ai là không nỗ lực. Tôi đâm ra sợ hãi, vùi đầu vào bài vở, dự án, năng nổ và chủ động “ôm việc”. Đêm cứ thế kéo dài ra, dài đằng đẵng và rã rời. Bình minh đến, tôi lại dậy sớm để tham gia lớp học chính khóa.
Đồng hồ sinh học bị đảo lộn dẫn đến việc tôi rơi vào trạng thái kiệt quệ. Bạn tôi bảo: “Với cái cường độ làm việc này của mày thì chả sớm mà sập nguồn”. Và tôi “sập nguồn” thật. Sức khỏe thể chất và tinh thần của tôi minh họa sự rơi tự do trong vật lý. Hôm đi khám và kê đơn thuốc, mẹ không mắng tôi như những lần một giờ sáng giục tôi ngủ, mà chỉ nhìn tôi, môi mím chặt, không thốt một lời. Tôi cũng nhìn mẹ, thấy nghèn nghẹn trong thanh quản. Mẹ tôi mỗi khi đau lòng và xót con gái sẽ không nói gì nhiều, vì ánh mắt âu lo và buồn bã của mẹ nói tôi nghe tất cả.
Tôi đánh đổi thời gian, công sức, chất xám và thậm chí là cả sức khỏe bản thân. Nhận lại, bảng điểm của tôi khả quan còn cơ thể tôi thì gần như khánh kiệt.
“Luôn có một sự đánh đổi, nhưng chỉ đến một mức độ nào đó thôi.”
Cốt lõi ở việc phát triển bản thân, theo bản thân tôi đúc kết, không đơn thuần là những gì ta đạt được, mà còn là những gì ta nhận ra. Cụ thể, điều mà tôi nhận ra sau quá trình là: “Bài tập thì không chắc bao lâu nhưng cột sống thì sẽ dính với lưng chúng ta cả đời. Cái gì mang tính dài hạn thì phải ưu tiên đảm bảo”.
Tôi sau màn va chạm đầu đời với khối lượng công việc của một môi trường giáo dục chất lượng cao, đi đến kết luận rằng điểm số quan trọng đấy, nhưng nó không nên được đặt trên sức khỏe thể chất và tâm sinh lý của một cá nhân. Tôi không thể mỗi khi ngồi vào bàn học là muốn khóc, cũng không thể hai giờ đi ngủ sáu giờ bình minh được. Vì cuộc sống là tổ hợp của những lựa chọn và đánh đổi, ta luôn cần tìm một điểm tựa để cân đo đong đếm, và đưa ra sự ưu tiên hiệu quả nhất.
Bởi vì vậy, ngay từ ngày hôm nay, hãy tự tạo một thói quen biết ưu tiên bản thân hơn là điểm số. Có điểm số không đảm bảo cho bạn một tương lai thành công rực rỡ, nhưng không có sức khỏe thì chắc chắn bạn chẳng bao giờ đạt được chúng, chứ chưa nói đến những giá trị cao cả nào bạn muốn đóng góp cho xã hội. Đồng hồ điểm, hãy cho cột sống của bạn được ngơi nghỉ và nếu bạn thực sự yêu mến những người bạn của mình, hãy nhắc họ yêu cột sống bản thân.
Hãy yêu bản thân mình nhiều hơn, bạn nhé!
Người viết: Ái Khanh
Người thiết kế: Thu Hoài
(*) Bản quyền bài viết thuộc về BOOKIEE.ORG. Khi chia sẻ, cần phải trích dẫn nguồn đầy đủ gồm tên người viết, tên người thiết kế và Bookiee - Sách Là Niềm Vui. Mọi hành vi sao chép hoặc trích nguồn, chia sẻ bài viết không đầy đủ đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.
Bookiee - Sách là niềm vui
👉 Fanpage
👉 Youtube
Comments