Chúng ta nghiện những câu chuyện “hạnh phúc về sau” vì cho rằng mọi khổ đau, mất mát phải được bù đắp bằng hạnh phúc. Nhưng với tác phẩm này, mọi trải nghiệm hạnh phúc chỉ như đinh gỉ trên con đường phẳng. Đau đớn, khó chịu và ám ảnh vô cùng
Bạn biết gì về tác giả Ernest Hemingway
Ernest Hemingway là một tiểu thuyết gia người Mỹ, nhà văn viết truyện ngắn và cũng là một nhà báo. Ông từng là một phần của cộng đồng người xa xứ ở Paris trong thập niên 20 của thế kỷ trước và từng tham gia vào hai cuộc Chiến tranh thế giới. Sự nghiệp văn chương của ông được biết đến qua “Thế hệ lạc lối”. Sau đó là hai giải thưởng danh giá: Pulitzer năm 1953 với tiểu thuyết “Ông già và biển cả” và giải Nobel Văn học năm 1954.
Ảnh: Chân dung tác giả Ernest Hemingway
Giã từ vũ khí - Hậu quả của cuộc chiến vô nghĩa
Nội dung sơ lược
Cuốn sách kể lại chuyện tình giữa nhân vật chính Frederic Henry - một sĩ quan người Mỹ - và Catherine Barkley - một y tá người Anh - trong bối cảnh chiến tranh thế giới thứ nhất đang diễn ra.
Ảnh: Tác phẩm được dịch sang tiếng Việt bởi dịch giả Giang Hà Vị
Trong một lần đi ra tiền tuyến, nhân vật chính bị thương nghiêm trọng, nhờ đó có cơ hội gặp và được chăm sóc bởi cô y tá Catherine. Tình cảm hai người nảy nở và thăng hoa trong suốt quá trình Henry dưỡng thương tại một bệnh viện ở Milan cũng như khoảng thời gian nghỉ phép của anh.
Mọi thứ đang đẹp thì chiến tranh đi đến hồi kết, một phe chiến thắng, một phe thì tìm cách vớt vát chút sĩ diện cuối cùng với người dân nước mình. Việc này vô tình làm chuyện tình của hai người gặp nhiều sóng gió bởi vì họ thuộc hai nước đối địch, buộc họ phải đưa ra quyết định sống còn để có thể ở bên nhau hạnh phúc mãi mãi về sau. Hoặc ít ra đó là điều đôi uyên ương mong muốn.
Và họ đã chọn con đường nguy hiểm, mất hết danh tính, phải sống với tên của người khác nhưng vẫn được bên cạnh nhau hạnh phúc trong khoảng thời gian dài. Trước khi câu chuyện đi đến một kết thúc mở nhưng có thể mang đến một nỗi buồn miên mang cho người đọc.
Những khía cạnh tâm đắc
Đây là một tác phẩm lấy bối cảnh thời chiến, tác giả đã từng trải qua thời kỳ khốc liệt này, không phải một mà nhiều lần. Vậy nên, chất liệu tác giả sử dụng trong cuốn sách rất chân thật và tàn khốc, mang lại trải nghiệm khó quên cho người đọc.
Nổi bật hơn cả là các trường đoạn tả cảnh kéo dài hơn một trang giấy. Nó không mang lại cảm giác khó chịu vì nhàm chán cho người đọc. Trái lại, mang đến cảm giác nặng nề đến khó thở kết hợp với sự lặng yên khiến người đọc cảm nhận được sự tàn khốc của chiến tranh. Việc chịu đựng những tiếng nổ rung trời, tiếng la hét của đồng đội và kẻ địch cũng góp phần tạo ra những trải nghiệm trái ngược cực độ, đè nén lên tinh thần người lính. Đó là chưa kể đến những cảnh tượng máu me của những xác chết trên chiến trường.
Sự tàn khốc của chiến tranh với tiếng đạn bom, tiếng thét gào, và sự ra đi của biết bao người lính
Việc làm nổi bật giai đoạn tàn khốc này thông qua việc tả cảnh góp phần thêm màu kì diệu, tăng sự đáng quý cho chuyện tình lãng mạn của nhân vật chính. Chất lãng mạn trong tác phẩm này cũng tạo ra sự khác biệt, nó chạm đến từng trái tim người đọc không nhờ những câu nói vần điệu hay lời thề non hẹn biển to tát. Mà là những hành động nhỏ nhặt của một con người bình thường như chúng ta gặp thường ngày, các câu chuyện của người lính, người y tá thậm chí là bằng những suy nghĩ tiêu cực của cả hai khi nghĩ tới tình huống không còn được gặp nhau. Những điều bình thường trên giúp cho người đọc dễ dàng đồng cảm với chuyện tình này hơn, không cần phải quá cao siêu để đạt được mục đích này.
Cuối cùng, những hình ảnh, chi tiết trên không thể nào phát huy hết được sức mạnh của mình nếu tác giả không tạo ra một mạch truyện phù hợp để làm khung sườn, sắp xếp mọi thứ. Những sự kiện trong câu chuyện đều rất tự nhiên không gượng ép, các tình huống cao trào được đặt đúng nơi, hợp lý để đẩy câu chuyện sang một hướng khác. Vừa đảm bảo tính bất ngờ nhưng không quá khó hiểu để người đọc nắm bắt.
Hậu quả của chiến tranh vẫn còn đó dù cuộc sống của chúng ta đang hạnh phúc
Đối với bản thân mình, cuốn sách gần như hoàn hảo trừ kết thúc của câu chuyện. Mặc dù không phải cái kết mà mình cũng như rất nhiều người mong muốn thế nhưng nó tạo được bất ngờ và khoảng lặng vừa đủ để chúng ta thấy được hậu quả của chiến tranh vẫn còn đó dù cuộc sống của chúng ta đang hạnh phúc.
Tựa đề tiếng việt của cuốn sách có thật sự đúng?
Tựa đề tiếng anh của cuốn sách là A Farewell to Arms, sau khi hoàn thành cuốn sách tôi thật sự nghi ngờ về tựa sách tiếng việt Giã từ vũ khí. Bởi vì “arms” cũng có thể hiểu là vòng tay, nên thiết nghĩ từ “arms” trong tựa đề ám chỉ vòng tay chăm sóc tận tình, chu đáo, tình cảm của cô y tá người Anh Catherine Barkley dành cho trung ý người Mỹ Frederic Henry.
vòng tay chăm sóc tận tình, chu đáo, tình cảm của cô y tá người Anh Catherine Barkley dành cho trung ý người Mỹ Frederic Henry.
Ngoài ra còn vô số những vòng tay trong suốt câu chuyện. Chúng là những lần đồng đội ngã xuống ngoài chiến trận, những lần ai đó cần được mang ra khỏi nơi bom đạn ngay lập tức.
Hoặc đây là cách chơi chữ của tác giả. Khi chiến tranh kết thúc, những người lính được phép bỏ vũ khí xuống và về nhà. Họ cũng buộc rời đi khỏi những bệnh viện ở hậu phương. Nơi những cô y tá dũng cảm trên khắp mọi miền đất nước xung phong ra mặt trận để tạo không khí gia đình cho những người lính buộc phải rời xa gia đình. Nơi những vòng tay dịu dàng luôn tận tình chăm sóc các anh.
Cái kết của tác phẩm thực sự là phím đầu tiên trên cây đàn piano. Trầm lặng, nặng nề và đầy u sầu. Nhưng theo một hướng khác, nó sẽ là điểm nối giữa chiến tranh tàn ác và hòa bình về sau với điều kiện chúng ta đừng đánh nó lên thêm một lần nào nữa.
Còn bạn, sau khi đọc bài chia sẻ này, bạn sẽ tìm đọc nó chứ?
Người viết: Lưu Nguyễn
Người thiết kế: Đỗ Thi Anh Thư
(*) Bản quyền bài viết thuộc về BOOKIEE.ORG. Khi chia sẻ, cần phải trích dẫn nguồn đầy đủ gồm tên người viết, tên người thiết kế và Bookiee - Sách Là Niềm Vui. Mọi hành vi sao chép hoặc trích nguồn, chia sẻ bài viết không đầy đủ đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.
_________________________
Bookiee - Sách là niềm vui
👉 Fanpage
👉 Youtube
Uầy, nơi hạnh phúc nhất là nơi chưa từng đến...