Chờ bạn mười năm, mười năm duy nhất
Chờ đợi luôn là một điều lâu dài và đau khổ. Vì một tình yêu, mà đợi chờ mười năm. Mười năm có thể là mười phần trăm đời người, mười năm có thể bắt đầu lại, nhưng đối với nó dường như là sự đánh đổi cả cuộc đời.
Có một thứ tình cảm không phân biệt ranh giới, chủng tộc, tồn tại chỉ vì sự xuất hiện của bạn. Và có một câu chuyện đủ cảm động để làm cho bất cứ con tim nào phải bật khóc, mang tên “Hachiko chú chó đợi chờ”.
Ta nhận được gì từ cuốn sách?
Cuốn sách Hachiko - Chú chó đợi chờ viết về chú chó nổi tiếng Hachiko và tình cảm sâu sắc của chú dành cho người chủ đã mất trong suốt mười năm, cho đến khi chú cũng trút hơi thở cuối cùng. Qua cuốn sách này cho chúng ta biết rằng con người và loài chó có thể thiết lập một tình bạn đẹp giữa các loài. Trong xã hội đầy biến động, câu chuyện này mang đến cho chúng ta một sự yên tĩnh và bình yên khác, cho phép chúng ta suy ngẫm về cuộc sống của mình và đặt ra một tương lai tốt đẹp hơn.
Chú chó Hachiko - Biểu tượng về lòng trung thành
Hachiko là một chú chó Akita được sinh ra vào tháng 11 năm 1923. Khi được vài tháng tuổi nó đã được đưa tới tận thành phố Tokyo để sinh sống trong ngôi nhà của giáo sư Eisaburo Ueno tại quận Shibuya. Mỗi buổi sáng, Hachiko đều đi theo giáo sư Ueno tới nhà ga Shibuya để tiễn ông tới nơi làm việc. Đến chiều, Hachiko lại đi ra sân ga để chờ đón ông Ueno trở về.
Những ngày đó cứ diễn ra đều đặn, trở thành một nhịp sinh hoạt quen thuộc đối với Hachiko, cho đến một ngày tháng 5/1925, ông Ueno bị một cơn đau tim đột ngột, và qua đời ngay tại nhà trường.Tuy nhiên, trong đúng 9 năm, 9 tháng và 15 ngày tiếp theo, chú Hachiko vẫn ngày ngày ra ga để chờ đón chủ nhân mình quay về. Chú thường ngồi ở một bục nhỏ, nơi mà trước kia chú vẫn chờ mỗi chiều muộn.
Chú chó trung thành đợi người chủ suốt bao nhiêu năm.
Thời gian cứ thế trôi qua, Hachiko cũng già đi và mắc thêm bệnh viêm khớp nhưng chú vẫn kiên trì chờ đợi. Ngày 8 tháng 3 năm 1935, người ta tìm thấy Hachiko nằm c.h.ế.t gục tại nơi mà nó đã đứng đợi chủ suốt hơn chín năm ròng. Những ngày sau đó, ga Shibuya tổ chức tang lễ cho Hachiko, nhiều người Nhật Bản, có người lạ, có người quen đều đến tham dự.
Sự ra đi của Hachiko còn được đưa lên nhiều tờ báo lớn trong cả nước, hình ảnh của chú như một một mình chứng cụ thể của lòng trung thành bất diệt. Mỗi năm vào ngày 8/4, người ta lại dành ra một ngày để tưởng nhớ về Hachiko tại ga Shibuya.
Luis Prats - Ông là ai?
Luis Prats (Lluís Prats) sinh năm 1966 ở Terrassa, Tây Ban Nha. Ông từng nghiên cứu về Lịch sử Nghệ thuật và Khảo cổ học tại một số trường ở quê nhà của mình. Ngoài ra, ông cũng từng là một giáo viên, một biên tập viên nghệ thuật,… Và cuốn sách "Hachiko chú chó đợi chờ" là một trong số mười tác phẩm mà ông viết cho thiếu nhi.
Chân dung tác giả Lluís Prats. Nguồn: www.lagaleraeditorial.com
Luis Prats là một người yêu chó, chính vì vậy, ông đã bị cảm động bởi câu chuyện của Hachiko. Ông lấy nguồn cảm hứng từ hình ảnh chú chó ấy để viết nên cuốn sách, thổi một làn gió mới vào chuyện vốn đã được rất nhiều người thuộc nằm lòng bằng giọng văn giản dị, mộc mạc nhưng đầy cảm xúc.
Câu chuyện về Hachiko được kể lại với lời văn sâu lắng của nhà văn Luis Prats cùng hình minh họa màu nước ấn tượng của Zuzanna Celej sẽ làm lay động trái tim và truyền cảm hứng cho bạn theo cách mà Hachiko đã làm rung động hàng triệu con tim trên thế giới.
Những khía cạnh ấn tượng trong cuốn sách
[Cảnh báo có thể tiết lộ một số tình tiết trong tác phẩm. Để đảm bảo trải nghiệm trọn vẹn, bạn hãy đọc sách và quay lại với bài viết của Bookiee sau nhé! ]
Có một lòng trung thành được gọi là sự chờ đợi vĩnh viễn
Khi nước đến, ta sẽ đợi ngươi dưới nước, khi lửa đến, ta sẽ đợi ngươi trong tro.
Đối với một người, mười năm chỉ là một phần của hành trình cuộc đời nhưng đối với một con chó, mười năm là toàn bộ cuộc đời của nó.
Vì một tình yêu trung thành, nó đã đợi ở cổng ga xe lửa suốt mười năm, không bị ngăn cản, canh cửa, dõi theo người ra vào, mong chờ giáo sư trở về. Có lẽ trong hành trình chờ đợi, từ lâu Hachiko đã biết rằng ông sẽ không bao giờ xuất hiện, nhưng cách chờ đợi này chính là biểu hiện cho tình yêu và lòng trung thành của nó.
Là con người, chúng ta sẽ bắt gặp vô số điều tươi đẹp, những cuộc gặp gỡ rồi chia tay, thế giới trong mắt chúng ta muôn màu muôn vẻ, và có nhiều hơn một người quan tâm.
Nhưng với một con chó, thế giới của nó rất nhỏ. Bạn đối tốt với nó. Điều nó trả lại cho bạn chính là lòng trung thành, nó sẽ bảo vệ tình cảm của bạn bằng tất cả mọi thứ, cho dù một ngày, bạn ra đi, nó vẫn sẽ vững vàng chờ đợi. Đời người sẽ gặp vô số người quý trọng và tin tưởng, nhưng cả đời chó chỉ dành cho một người chủ duy nhất. Trong thế giới đen và trắng của nó, bạn là người duy nhất rực rỡ sắc màu.
Họ đã dạy tôi ý nghĩa của lòng trung thành, đó là: Tôi không nên quên tất cả những người bạn đã yêu thương. Hachiko sẽ luôn là người hùng trong trái tim tôi.
Nhớ nhung là một loại yêu thương, chung thủy cho dù không thể gặp lại, nhưng không quên sự tồn tại của nhau mới là hồi đáp lớn nhất cho sự chờ đợi. Chờ đợi là điều dịu dàng nhất trên đời, giống như đợi hoa nở, đợi cơn mưa đến, dù chẳng biết xuân có về, người mình đợi có còn không.
Con người phải sống như hoa hướng dương, chờ đợi trong bóng tối, chờ đợi trong giông bão, dù chỉ có một chút ánh sáng mặt trời, vẫn muốn nỗ lực hướng về phía những ánh sáng đó.
Chờ đợi không phải để bạn quay lại, mà là cái cớ để chúng ta không dời đi.
Hãy gặp nhau ở nơi thiên đường nhé!
Xuân, hạ, thu, đông, bốn mùa thay đổi, Hachiko vẫn ở lại nhà ga mà cậu chủ phải đi qua từng ngày cho đến cuối đời. Mười năm, đã hết thời gian, để đợi một người một đi không trở lại. Cuối cùng thì việc chờ đợi của Hachiko cũng đã kết thúc. Giáo sư Ueno mất đi, và cuộc đời của Hachiko cũng dừng lại. Mong rằng hai người sẽ gặp lại nhau trên thiên đường - nơi cậu sẽ đợi được chủ nhân trở về trong khu nhà ga quen thuộc.
Lời kết
Hãy trân trọng những người xung quanh, những người yêu thương bạn và những người bạn yêu thương. Hachiko đã đợi giáo sư ở nhà ga cả đời, nói rằng chó là bạn thân của con người, điều đó đúng là như vậy, mười năm rồi ngày này qua ngày khác, nó đã đợi mười năm như vậy. Vào mùa đông tuyết trắng ấy, Hachiko đã nhắm mắt lại. Cuối cùng nó cũng đợi được chủ nhân của mình, họ gặp nhau ở một nơi xa, không có sự bỏ rơi, không có sinh lão bệnh tử, Hachiko và giáo sư được sống hạnh phúc bên nhau.
Trong thế giới này, chúng ta không ngừng tiến về phía trước, nhất định sẽ gặp được nhiều người, dù sao gặp gỡ cũng là một loại duyên phận, chúng ta phải trân trọng, hãy nở nụ cười và đối xử tử tế với nhau. Đối xử tốt với người khác chính là đối xử tốt với chính mình.
Còn bạn thì sao? Sau khi đọc bài viết này, bạn sẽ tìm đọc cuốn "Hachiko - Chú chó đợi chờ" chứ?
(*) Tham khảo nguồn:
Người viết: Ngọc Tuyết
Người thiết kế: Mai Nguyên
(*) Bản quyền bài viết thuộc về BOOKIEE.ORG. Khi chia sẻ, cần phải trích dẫn nguồn đầy đủ gồm tên người viết, tên người thiết kế và Bookiee - Sách Là Niềm Vui. Mọi hành vi sao chép hoặc trích nguồn, chia sẻ bài viết không đầy đủ đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.
______________________________
Bookiee - Sách là niềm vui
👉 Fanpage
👉 Youtube
Comentarios