Bạn sẽ nhìn thấy chính mình trong Tazaki Tsukuru “không màu”, bạn sẽ đồng cảm và bất ngờ với những bước đi của cậu ấy.
“Không màu”, đó là cái cảm giác trong một tập thể, bạn nhận ra mình không có cá tính nổi bật, không một tài lẻ nào, tựa như “một chiếc bình rỗng”. Tsukuru từng lạc lõng như thế khi ở trong một vòng tròn năm người, một tập thể được ví von như năm ngón tay khắng khít,hòa hợp.
Bằng cách nào đó thật vô tình, bốn người bạn đều có màu sắc riêng trong tên của họ và dùng nó như tên của mình: Xanh, Đỏ, Đen và Trắng, còn Tsukuru thì không. Điều duy nhất an ủi cậu là cả bọn đều xuất thân từ gia đình khá giả. Nhưng cậu vẫn nghĩ mình thật nhạt nhoà và nghĩ ngợi về vai trò của mình trong nhóm ấy.
Và cái cách vòng tròn ấy bị bẻ gãy đã tác động không nhỏ đến Tsukuru. Có lẽ chúng ta đều giống cậu ấy thôi, sụp đổ, thậm chí sống “vật vờ bên bờ vực cái chết” khi bị xa lánh, bị phủ nhận sự tồn tại. Nhưng Tsukuru đã trở lại thật mạnh mẽ, một cậu thanh niên cường tráng, có công việc mơ ước, và thực hiện chuyến “hành hương” để gỡ rối khúc mắc của bản thân.
Tôi đã thử đặt mình vào hoàn cảnh của Tsukuru và tự hỏi liệu mình có thể giống như cậu ta được không? Tôi sợ phải thừa nhận rằng mình không thể...
Thật ra, mọi người nhìn nhận Tazaki Tsukuru là nhân vật được xây dựng theo một hình ảnh hoàn hảo. Cậu có ước mơ từ bé và chăm chỉ theo đuổi ước mơ đấy - đây là điều tôi thích nhất ở Tsukuru nhưng cậu cho rằng chẳng có gì to tát, có nhà cửa, công việc ưng ý, hẹn hò với một phụ nữ tâm lý. Nhưng bên trong sâu thẳm của Tsukuru là những giằng xé, mâu thuẫn về tình bạn 16 năm về trước.
Cuộc đời Tsukuru hay nói cách khác là quyển sách này, rất chân thật, mặc dù một số việc diễn ra xung quanh cậu có phần mơ hồ, khó hiểu, từ câu chuyện mà Haida kể đến cái chết của Trắng. Những chi tiết ấy được thần thánh hoá qua lời kể của nhân vật trở nên kì ảo. Bởi ở “Tazaki Tsukuru không màu” chỉ có hiện thực và hiện thực. Một hiện thực u ám, xám xịt.
Hình tượng nhân vật Tazaki Tsukuru và những khúc mắc không có lời giải đáp rõ ràng từ Haruki Murakami là điều thường thấy ở lối kể chuyện của của ông. Nhưng không nhàm chán, câu chuyện đã mang Murakami trở lại đầy kỳ vọng sau tác phẩm “dài hơi” “1Q84”.
Người viết: Hạ Mây
(*) Bản quyền bài viết thuộc về BOOKIEE.ORG. Khi chia sẻ, cần phải trích dẫn nguồn đầy đủ gồm tên người viết, tên người thiết kế và Bookiee - Sách Là Niềm Vui. Mọi hành vi sao chép hoặc trích nguồn, chia sẻ bài viết không đầy đủ đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.
______________________________
Bookiee - Sách là niềm vui
👉 Fanpage
👉 Youtube
Kommentare