Khi Niềm vui gặp Nỗi buồn, “ai” sẽ cất lời trước, “ai” sẽ có nhiều điều để kể hơn? Câu trả lời có lẽ sẽ phụ thuộc vào cách mỗi người trải nghiệm cuộc sống. Điều duy nhất mà chúng ta biết là con người không thể tránh khỏi nỗi buồn, cũng sẽ không thiếu đi niềm hạnh phúc.
Khi sống với đủ yêu thương và tin tưởng thì dù thỏa mãn hay thất vọng, vui vẻ hay buồn bã, đau đớn hay hạnh phúc sẽ không chỉ còn là trạng thái cảm xúc nữa. Chúng hóa thành trải nghiệm của cuộc đời, hóa thành một cuộc đời.
Cuốn sách này không dạy bạn cách để kiếm tìm hạnh phúc, cũng không đưa cho bạn câu trả lời. Tập truyện sẽ giúp bạn nhận ra hạnh phúc bấy lâu nay ẩn giấu trong những điều bình thường nhất, biết yêu những điều dung dị, nhỏ bé mà vô giá. Và biết đâu sau khi đọc xong cuốn sách này, chính bạn lại có thể tự tìm được câu trả lời cho mình thì sao?
Tựa như hơi ấm giữa mùa đông
Những câu chuyện trong tập tản văn mang một phong vị thanh nhẹ và bình đạm, giống như một ly nước ấm. Khác với sự nồng đậm của cà phê hay ngọt ngào của trà sữa, sự tinh khiết và trong lành của nước lọc giúp ta cân bằng lại. Giữa cuộc sống hỗn loạn, xô bồ với đủ đắng, cay, mặn, ngọt này, một ly nước ấm thật hiếm có và cũng thật cần thiết biết bao.
Những chia sẻ đời thường từ chuyện gia đình, tình yêu, chuyện cuộc đời, chuyện trong bệnh viện,... được kể lại một cách chân thực nhất. Tuy viết dưới ngòi bút của một bác sĩ nhưng những dòng văn không bị ám ảnh bởi sự buồn đau và mất mát mà vẫn đẹp đẽ, đầy lạc quan và ấm áp.
“Lạc quan gặp niềm vui ở quán nỗi buồn và những chuyện chưa kể” là một cuốn sách dễ đọc, dễ đồng cảm bởi lời văn dung dị và chân thành của nó. Đồng thời, đây cũng là một cuốn sách khó quên và khó lòng đặt xuống.
Dương Minh Tuấn – Bình năng lượng tích cực chạy bằng “cơm”
Dương Minh Tuấn sinh ra và lớn lên ở Hà Nội, hiện đang là bác sĩ công tại tại Bệnh viện đa khoa huyện Minh Hóa, Quảng Bình. Đến với ngành y từ những biến cố và công việc viết từ một cơ hội bất ngờ, dù với tư cách nào anh Tuấn vẫn lan tỏa sự vui vẻ của mình tới mọi người.
Tác giả Dương Minh Tuấn (Nguồn: nguoinoitieng.tv)
Những mẩu chuyện nhỏ mà anh thường đăng tải trên mạng trong “một ngày đẹp trời” nhận được lời gợi ý in thành sách. Và thế là hai tập tản văn “Lạc Quan gặp Niềm Vui ở quán Nỗi Buồn và những chuyện chưa kể” và “Những đứa trẻ không bao giờ lớn” lần lượt ra đời. Viết lách như một cách giúp anh Tuấn giải tỏa áp lực giờ đây trở thành nguồn sức mạnh an ủi người khác.
Nếu biết đến trang cá nhân nơi chia sẻ những khoảnh khắc đời thường của anh, chắc hẳn các bạn sẽ được “sạc đầy” những năng lượng tích cực cho cả một ngày dài. Còn trong cuốn sách này, ngôn từ mang chứa niềm lạc quan là liều thuốc giúp người đọc chữa lành.
Khía cạnh ấn tượng
*Đây là phần phân tích chi tiết về đánh giá, cảm nhận cá nhân nên không tránh khỏi việc tiết lộ nhiều nội dung. Để đảm bảo một trải nghiệm trọn vẹn với Bookiee, các bạn hãy đọc sách trước và quay lại với chúng mình sau nhé!*
Niềm vui và Nỗi buồn
Với câu hỏi giữa niềm vui và nỗi buồn ai lên tiếng trước, câu trả lời của tập tản văn này là Niềm vui. Cuốn sách mở đầu bằng các mẩu chuyện nho nhỏ, hài hước, đời thường, vụn vặt tựa như những dòng trạng thái thú vị được đăng tải trên mạng xã hội vậy. Khi đọc cuốn sách này, bạn sẽ cảm thấy nó cực kỳ gần gũi, giống như đang trò chuyện với người bạn thân thiết. Nhưng đừng để bị đánh lừa rằng đây chỉ là một cuốn sách giải trí đơn thuần, bởi sự sâu sắc và hoài niệm đã được lắng đọng trong ngôn từ ở những phần sau.
Vậy điều gì sẽ có nhiều chuyện để nói hơn? Lần này, Nỗi buồn là câu trả lời. Những dòng văn là lời kể về gia đình, tình yêu, đời người; chia sẻ về sự trưởng thành, sự sống, của sinh ly tử biệt, vô thường, hữu hạn. Tự bản thân mỗi câu chuyện cũng đã gợi lên sự chia xa, ngoài khả năng và tầm với của con người.
Nhưng dù những câu chuyện có buồn đến nhường nào, những tiếng thở dài dẫu nặng nhọc và nỗi đau có âm ỉ đến đâu, ta vẫn thấy hi vọng lấp lánh trong từng câu chữ. Và chắc hẳn nhiều người sau khi đọc xong cuốn sách đều sẽ nhận ra: “Giữa cuộc đời nhiều lúc buồn ơi là buồn này, biết sống vui cũng là một cách yêu thương rất đỗi chân thành”.
Những chuyện chưa kể
Dương Minh Tuấn với giọng văn đầy xúc cảm của mình đã mở đầu cuốn sách với những kỉ niệm rất đỗi thân thuộc cùng gia đình. Chú bé ấy theo chân ông và ba rong ruổi qua bao chuyến đi để học cách nhớ tên đường, tên phố, tên ga tàu,... khắc ghi bài học về sự rời đi nhưng vẫn phải luôn nhớ đường quay trở về nhà. Những kỉ niệm nho nhỏ mà ấm áp ấy có thể đánh động lên kí ức bị phủ lớp bụi thời gian của bất kỳ ai. Tuổi ấu thơ hồn nhiên, vô tư và hạnh phúc ấy, bạn có tìm thấy được trong cuốn sách này chưa?
Còn với mình, ấn tượng sâu đậm nhất là câu chuyện tác giả kể về cuộc gọi với mẹ trong một ngày lòng nặng trĩu những nỗi buồn không tên. Nhưng khi nghe giọng nói dịu dàng ấy, bản thân lại “không nỡ để mẹ gánh thêm một nỗi buồn không đâu”, cứ thế bô lô với mẹ đủ chuyện vui vẻ trên đời. Dù vậy, mẹ vẫn tinh ý nhận ra nỗi buồn chỉ qua giọng nói: “Còn chuyện khiến con buồn phải gọi cho mẹ thì sao con chưa kể?”
Mình đọc những dòng văn này khi đang xa nhà, trong những ánh đèn sáng rực đến chói mắt giữa thủ đô. Trong tim lại mong nhớ đến ngọn đèn nhỏ trước hiên nhà, bởi chỉ ngọn đèn đó mới sáng để đợi mình về. Lòng tự nhiên chỉ muốn bắt ngay một chuyến xe về ăn cơm cùng bố, ngã vào cái ôm ấm áp của mẹ hay gọi ngay một cuộc điện thoại về cho gia đình, hy vọng chút hơi ấm truyền được qua giọng nói để sưởi ấm trái tim.
Cảm động bởi những điều đẹp đẽ
Đây là một cuốn sách cảm động. Trước hết là bởi nó khoác lên mình chiếc áo của hoài niệm và tiếc nuối. Những câu chuyện trong bệnh viện – một “quán nỗi buồn” đặc biệt bao giờ cũng mang một gam màu như vậy.
Bệnh viện chính là nơi mà tác giả cùng người bệnh đương đầu với những nỗi đau, đối mặt với sinh - tử, chứng kiến sự rời xa thế giới này của biết bao người. Nhưng thật kì lạ, sự lạc quan và tích cực lại được thể hiện rõ nhất tại chính nơi đây.
Họ là những người khó khăn hơn ai hết, chống chọi với bệnh tật, đối chọi với cuộc sống, vật vã với viện phí, với tử thần, với nỗi sợ hãi và bất lực. Nhưng cũng chính họ lại là người nở nụ cười tươi, tự an ủi rằng “thôi phải vui thôi” để tiếp tục sống. Bác sĩ chữa lành giúp họ những vết thương bằng thuốc và liệu trình, còn chính niềm lạc quan, yêu đời lại hàn gắn những vết xước trong tâm hồn họ.
Đây là một cuốn sách cảm động còn bởi vì nó đẹp. Những điều đẹp đẽ cũng lay động tâm hồn mỗi chúng ta mà. Và tình yêu thương là điều đẹp nhất, không cần bất kỳ ngôn từ hoa mỹ nào. Khi ta có đủ yêu thương, ta có thể trao nó cho người khác một cách dịu dàng và chân thành nhất. “Yêu thương nên là điều nhẹ nhõm nhất trong đời, đừng khoác lên nó bài tính khổng lồ giữa cho và nhận. Bản thân mình phải cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc khi trao yêu thương cho người khác bởi vì người ta không thể cho người khác điều họ không hề có.”
Lời kết
“Lạc quan gặp niềm vui ở quán nỗi buồn và những chuyện chưa kể” là cuốn sách có thể giúp bạn giải tỏa căng thẳng, đồng thời chữa lành cho bạn. Dù là niềm vui hay nỗi buồn, đó đều là những cảm xúc mà ta cần trân trọng để biết yêu thương cuộc sống này, yêu thương con người hơn. Tôi hy vọng rằng dù trước hay sau khi đọc cuốn sách này, niềm hạnh phúc mà bạn có sẽ là nhân vật chính trong câu chuyện của bạn. Mong rằng bạn có thể tìm thấy một chốn bình yên trong cuốn sách này và cả trong gia đình ấm áp của mình!
Còn bạn, câu trả lời của bạn là gì? Câu chuyện cuộc đời bạn nếu được kể, niềm vui hay nỗi buồn sẽ xuất hiện trước? Và điều gì sẽ xuất hiện nhiều hơn?
Người viết: Hiếu Ngân
Người thiết kế: Trâm Anh
(*) Bản quyền bài viết thuộc về BOOKIEE.ORG. Khi chia sẻ, cần phải trích dẫn nguồn đầy đủ gồm tên người viết, tên người thiết kế và Bookiee - Sách Là Niềm Vui. Mọi hành vi sao chép hoặc trích nguồn, chia sẻ bài viết không đầy đủ đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.
______________________________
Bookiee - Sách là niềm vui
👉 Fanpage
👉 Youtube
Thật tuyệt
Những câu chuyện nhỏ hằng ngày tác giả chia sẻ rất ý nghĩa. Mỗi câu chuyện là những cảm xúc khác nhau, rất hay, rất ấn tượng, rất sâu sắc.
Lạc quan gặp Niềm vui ở quán Nỗi buồn …_rất ấn tượng với tựa đề của cuốn sách✨
câu chuyện của tác giả cảm động quáa
sách hay quá ạ TT