top of page
Ảnh của tác giảBookiee - Sách là niềm vui

Nhật Ký Đặng Thùy Trâm - Những Mảnh Ký Ức Từ Chiến Tranh

Đã cập nhật: 26 thg 2, 2021

Dù vui dù buồn, dù khó khăn hay thuận lợi, thì cố gắng để vươn lên trong cuộc sống sẽ không làm bạn hối tiếc. Bạn hãy thử đi, tin vào những giá trị tích cực trong cuộc sống để nỗ lực hơn nữa.




(Đặng Thùy Trâm, Nguồn ảnh: Internet)



Giới thiệu


Không biết các bạn đã từng nghe qua câu nói này chưa – một câu nói có vẻ mang tầm vóc lớn lao và tràn đầy tính chiêm nghiệm nhưng lại xuất phát từ một cô gái tuổi đôi mươi – cô y sĩ thời chiến đã không ngại gian khó lao vào trận mạc chiến tranh và cái nhìn sâu sắc về cuộc sống hơn cả chính tuổi đời của cô. Tôi đã biết được câu nói trên qua cuốn sách “Nhật ký Đặng Thùy Trâm” – cuốn sách nhuốm màu thời gian và có “lửa”.





Nội dung


Nó chứa đựng cả một bầu trời ký ức huy hoàng của dân tộc và trên hết là thái độ sống cống hiến, tích cực của cô gái trẻ Đặng Thùy Trâm – đại diện cho thế hệ thanh niên tri thức thời bấy giờ, cô gái đã tạm biệt gia đình, bạn bè, để đến nơi xa xôi, đầy hiểm nguy, góp sức mình trong những ngày tháng gian nan nhất để mong một ngày tự do, hòa bình đến với đất nước.

Câu chuyện của riêng tôi


Đọc những dòng viết của cô, tôi dường như tìm được một tâm hồn đồng điệu và lối thoát cho những suy nghĩ miên man quanh quẩn của thời điểm dường như không biết lựa chọn nào là đúng hay liệu rằng hướng đi nào sẽ không sai. Sau khi thi xong đại học, tôi tìm đọc một vài cuốn sách để bình tâm lại một chút vì khoảng thời gian vừa mới qua thật sự có quá nhiều xáo động trong con người của một cô gái trải qua mười hai năm đèn sách, sống bình yên dưới dưới sự che chở bao bọc của gia đình.


Năm học cuối cùng là thời điểm mà tôi vội vàng đi tìm hướng đi cho mình, vội vàng tích cóp lại kiến thức, chuẩn bị tâm lí vững vàng cho một chặng đường mới. Chính sự vội vàng đó mà làm tôi có những lúc mất phương hướng, có khi cảm thấy mệt mỏi, muốn dừng lại. Sau khi vượt qua tất cả những áp lực đó, có những phút giây lắng đọng tôi lại tự hỏi mình đã cố gắng vì điều gì, có nên hay không.


Nhận thức


Và khi tôi đọc được những dòng nhật ký của chị Đặng Thùy Trâm, tôi nhận thấy rằng đây là một con người mạnh mẽ, cống hiến sức mình để bảo vệ những bệnh nhân, thương binh, nhưng sâu bên trong đó cũng là một cô gái mỏng manh, giàu cảm xúc, không thiếu những dòng viết thể hiện sự nhớ nhung da diết đối với gia đình, với quê hương thân yêu miền Bắc, những phút yếu lòng trong tình yêu, sự lo lắng liệu mình đã đủ tốt chưa, đã cố gắng và cống hiến cho Tổ quốc đủ chưa?


Nhưng sau tất cả, chị luôn tự động viên mình phải mạnh mẽ hơn, nỗ lực hơn, và chị cũng luôn được mọi người yêu thương, giúp đỡ bao nhiêu đồng đội, chiến sĩ, bộ đội, sự đóng góp âm thầm và lớn lao đó đã làm nên một Việt Nam anh hùng ngày hôm nay. Bom đạn, khói lửa, thậm chí cái chết gần kề chưa bao giờ làm chị nhụt chí, nó còn làm chị kiên cường hơn, sống mạnh mẽ hơn. Và tôi sau đó đã nhìn lại cuộc sống của mình ở hiện tại. Mọi thứ đều bình yên, có gì làm tôi đôi khi cảm thấy chán chường, đôi khi bị mất phương hướng. Có lẽ là do bản thân quá an toàn, không chịu bứt phá để tìm ra giới hạn của mình, vốn là một người sống nội tâm, đôi khi tôi còn bị chìm đắm quá sâu vào những cảm xúc hỗn độn của mình.



(Nguồn: Shutterstock)



Bài học hành động


Và sau những giây phút lắng lòng sau đó, tôi đã có nhiều thay đổi trong suy nghĩ. Tôi nên cố gắng vì bản thân, vì gia đình, vì cuộc sống đầy ý nghĩa, và để cống hiến những điều tốt đẹp cho quê hương. Có muôn vàn những điều tích cực mà tôi có thể đam mê và theo đuổi. Sau đó, tôi đã xác định cho mình một mục tiêu rõ ràng để hướng đến, tôi cố gắng và hoàn thiện bản thân, tôi tự tin và mạnh mẽ hơn trước đây. Tôi không để cảm xúc chi phối lí trí nữa. Đó là những thay đổi trong tôi sau khi đọc cuốn sách “Nhật ký Đặng Thùy Trâm” này - những dòng viết chân thành, mộc mạc trong đời sống hàng ngày của một cô gái trẻ nhưng lại truyền lửa cho tôi và bao thanh niên Việt Nam khác.


Lời kêu gọi


Và bạn thấy đấy, đất nước mình cũng còn nhiều khó khăn, thử thách, thời bình cũng như thời chiến, nếu mỗi cá nhân đều có trách nhiệm thì mọi thứ sẽ dễ dàng hơn, trước mắt là trách nhiệm với bản thân, phải đi lên mỗi ngày. Dù vui dù buồn, dù khó khăn hay thuận lợi, thì cố gắng để vươn lên trong cuộc sống sẽ không làm bạn hối tiếc. Bạn hãy thử đi, tin vào những giá trị tích cực trong cuộc sống để nỗ lực hơn nữa


-Trần Thị Quỳnh-

329 lượt xem0 bình luận

Bài đăng liên quan

Xem tất cả

Bình luận


bottom of page