"Ngày hôm qua đã là quá khứ, ngày mai là một bí ẩn, chỉ có hôm nay mới là một món quà”. Đó có lẽ là một câu nói dành tặng các bạn đang lo lắng tìm cách giải quyết mọi chuyện trên đời mà quên đi việc tận hưởng cuộc sống trong những ngày nghỉ ở nhà vì dịch.
Những ngày đầu của dịch
Tôi còn nhớ những ngày đầu tiên khi có ca mắc bệnh, trường thông báo nghỉ, tôi vui vẻ xách vali đón xe về nhà. Trên cả chặng đường hơn mười hai tiếng đồng hồ nằm trên xe, tôi chẳng lo lắng gì nhiều, lòng thầm bảo: “Về nhà ít hôm thôi rồi mình sẽ trở lại Sài Gòn”. Với tôi khi ấy, được về nhà sớm trước kỳ nghỉ hè thì “sướng mà”. Nhưng tôi cũng không ngờ kỳ nghỉ ấy đến giờ vẫn chưa kết thúc.
Sau khi nhận ra ngày trở lại Sài Gòn sẽ là một ngày bất định trong tương lai, lòng tôi lo lắng hơn bao giờ hết. Những kế hoạch, dự định đều bị ngưng lại. Câu chuyện học tập trên lớp, thi lấy bằng tiếng Anh, đi thực tập,… tất cả đều biến đổi so với dự định ban đầu. Tôi bắt đầu than vãn. Từ than vãn tôi chuyển sang trách móc. Và từ trách móc tôi chuyển sang cáu gắt với tất cả mọi người, với tất cả mọi việc….
Cơn mưa giông mùa hạ
Vào một ngày giống như mọi ngày, trời nắng oi ả, cái nắng rực của miền Trung làm tôi thêm chán ghét. Tôi nằm liu diu, lòng bực bội với cả ông trời. Như nghe thấy tiếng than thở của tôi, ông trời đã hồi đáp. Và một cơn mưa giông mùa hạ kéo đến.
Cơn mưa mát mẻ từ đâu đổ xuống, xoá bỏ cái nắng oi ả, xoá bỏ cả sự bực bội trong người tôi. Tôi còn nhớ lúc còn bé đã từng trông ngóng những cơn mưa này như thế nào. Đối với tôi khi ấy chẳng gì bằng trời đổ mưa. Vì nếu trời mưa tôi có thể đi thả thuyền giấy, đi tắm mưa cùng lũ bạn trong xóm, hoặc cũng có thể mẹ và các cô sẽ ngồi lại, cùng đúc bánh xèo cho chúng tôi ăn. Tôi nằm trên võng ngắm mưa, lòng nhận ra điều gì đó.
Mọi sự lựa chọn trên đời đều đáng giá
Sau cơn mưa ấy, tôi nhận ra rằng bản thân mình những ngày qua đã bỏ lỡ những gì. Thật ra, tôi rất may mắn. Tôi may mắn vì giờ đây tôi đang ở nhà ăn cơm mẹ nấu, chuyện trò cùng cả nhà chứ không phải lo lắng miếng cơm manh áo, có lẽ cả mạng sống như trong vùng dịch. Tôi cảm thấy may mắn vì mặc dù những kế hoạch đều bị đổ vỡ nhưng tôi vẫn có thể bình tĩnh xây dựng chúng lại từ đầu. Và tôi cảm thấy may mắn vì tôi được ở nhà, với những người thân yêu nhiều hơn.
Những ngày ở nhà tôi đã học được rất nhiều điều mới. Tôi phụ bà trồng rau, cắt cỏ, tưới nước cho cả vườn. Được ăn rau do chính mình trồng rất thú vị và còn có cảm giác thành tựu. Tôi còn phụ mẹ nấu ăn, làm việc nhà vì xa nhà nên những công việc gần gũi này tôi lại có cảm giác lâu mình phải học lại từ đầu. Ở nhà tôi còn khám phá ra được nhiều sở thích khác của bản thân và viết lách là một trong số chúng.
Tôi còn khám phá ra được nhiều sở thích khác của bản thân
Bây giờ nếu nhìn lại ba tháng trước, tôi sẽ cảm thấy vô cùng hài lòng với quyết định về nhà thay vì nán lại Sài Gòn. Đó có lẽ chỉ là một sự lựa chọn đơn thuần thôi nhưng chúng ta nên biết rằng: kết quả của bất kỳ sự lựa chọn nào trên đời đều do bạn mà ra, lựa chọn đó có trở nên đáng giá hay không đều chỉ phụ thuộc vào duy nhất một người…đó chính là bạn.
Vì thế....
Vì thế hãy trân trọng những ngày ở nhà bạn nhé. Hãy tìm cho mình niềm vui mới, học cách tận hưởng cuộc sống xung quanh ta. Nếu bạn lo lắng về những điều đã xảy ra thì hãy nhớ rằng mọi chuyện trên đời đều có một ngàn lẻ một cách để giải quyết. Đâu đó tôi đã từng nghe: "Ngày hôm qua đã là quá khứ, ngày mai là một bí ẩn, chỉ có hôm nay mới là một món quà”.
Ngày mưa cuối hạ đầu thu.
Rồi đất nước của chúng ta sẽ khoẻ mạnh lại thôi.
Vậy còn bạn,
bạn đã nhận được sự tích cực mà câu chuyện vừa rồi gửi đến chưa nhỉ?
Người viết: Mỹ Ái
Người thiết kế: Tạ Quê
(*) Bản quyền bài viết thuộc về BOOKIEE.ORG. Khi chia sẻ, cần phải trích dẫn nguồn đầy đủ gồm tên người viết, tên người thiết kế và Bookiee - Sách Là Niềm Vui. Mọi hành vi sao chép hoặc trích nguồn, chia sẻ bài viết không đầy đủ đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.
Bookiee - Sách là niềm vui
👉 Fanpage
👉 Youtube
Comments