Bất kì gam màu nào cũng sáng lên niềm tin và hi vọng trên từng trang truyện, kể cả trang cuối cùng.
Viết về những câu chuyện tình yêu, Ichikawa Takuji thường thả vào trong đó những yếu tố phi thực tế, thoát khỏi những motip sáo rỗng, "ngôn tình". Theo như lời tác giả, "Nơi em quay về có tôi đứng đợi" như được viết cho bạn đọc Việt Nam, có cả những chi tiết liên quan đến Việt Nam trong đó, như chiến tranh Việt Nam, nhân vật thứ chính là một người phụ nữ Việt,...
Bìa sách khiến ta yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên, vẽ một con người đứng dưới tán cây đã nhuốm màu vàng của sắc thu, dường như đang trông chờ một ai đó. Tác giả đã từng nói, ông rất thích bìa sách này của NXB Nhã Nam, trông chúng thật đẹp, giản dị và mang cái gì đó rất Việt Nam trên bìa, như chính câu chuyện của ông vậy.
Nội dung xoay quanh câu chuyện tình yêu giữa Satoshi và Yuko. Nó chẳng phải là một câu chuyện êm đềm, bình yên, cũng chẳng phải là câu chuyện tình yêu trắc trở, đầy kịch tính. "Nơi em quay về có tôi đứng đợi" là sự kết hợp rất đỗi ngọt ngào của 2 thể loại trên.
Xuyên suốt mạch truyện là vô vàn gam màu hoà lẫn với nhau tạo thành bức tranh của cuộc đời. Có gam màu hạnh phúc, có gam màu yên bình thì cũng có gam màu buồn đau, chết chóc, có cả những tiếc nuối, có âu lo nữa. Nhưng bất kì gam màu nào cũng sáng lên niềm tin và hi vọng trên từng trang truyện, kể cả trang cuối cùng. Hai nhân vật ấy khiến ta tin rằng, đâu đó trên thế giới, vẫn có một điều gọi là mãi mãi, khiến ta hiểu rằng, đôi khi hạnh phúc chính là luôn có một người bên cạnh song hành cùng ta dù có ra sao chăng nữa.
Những độc giả như chúng ta vẫn thấy bóng dáng bản thân mình ở đâu đó trong từng chương truyện, như là người con cãi lời cha mẹ để rồi mãi sau mới nhận ra họ yêu thương ta như thế nào, như là một con người đơn phương người khác dù biết người đó mãi không thuộc về ta,... Chúng ta như bị cuốn vào câu truyện ấy, như đang nhìn thấy một phần của cuộc đời mình qua lăng kính của người thứ ba.
Cuối cùng, khi gấp lại quyển sách, khi đã nhận ra được hạnh phúc giản đơn như thế nào, hãy hỏi chính mình rằng: Dù cho điều tồi tệ nhất vẫn đang đợi người bạn yêu thương ở phía trước, bạn có đủ dũng cảm, đủ yêu thương và đủ hi vọng để bên cạnh người ấy đến thời khắc cuối cùng, như Satoshi đã làm cho Yuko không?
- Trần Hà Trà My -
Comments