top of page
Ảnh của tác giảBookiee - Sách là niềm vui

Tiệm Đồ Cổ Á Xá - Đằng Sau Mỗi Món Cổ Vật Là Một Câu Chuyện

Đã cập nhật: 2 thg 3, 2021


“Cổ vật trong Á Xá, mỗi vật đều có câu chuyện của riêng mình, cất giữ rất nhiều năm, chẳng ai lắng nghe. Bởi vì, chúng đều không biết nói…”


Một chiếc khóa Trường Mệnh, có phải có thể bảo vệ tính mạng của một đứa trẻ, để người ta trường mệnh bách tuế?

Một chiếc gương đồng có thể nối liền thời gian ngăn cách hai nghìn năm, để đôi nam nữ không cùng không gian thời gian dệt tiếp mối giao duyên của vận mệnh…

Một ngọn nến thơm liệu có thể đốt cháy hàng nghìn năm, sáp nến chảy nghìn năm, để chờ đợi người thương… Đây là một cuốn sách kì lạ về những nhân vật đã phủ bụi lịch sử, thực và ảo, mơ và thật cứ hoà trộn vào nhau, khiến người ta không thể nào phân định rõ ràng…


“Cổ vật trong Á Xá, mỗi vật đều có câu chuyện của riêng mình, cất giữ rất nhiều năm, chẳng ai lắng nghe. Bởi vì, chúng đều không biết nói…”


Tiệm đồ cổ kì lạ


Nhân vật xuyên suốt qua những trang sách là gã chủ tiệm bí ẩn và bác sĩ. Gã chủ tiệm không bao giờ già, cũng không chết đi. Còn bác sĩ thuần tuý là một người bình thường, cũng không hứng thú với đồ cổ, nhưng duyên số đã đưa đẩy anh gặp gã chủ tiệm. Giữa một con phố sầm uất tồn tại một cửa tiệm nhỏ bé nằm thọt lỏm với cái tên kì lạ: Á Xá.


Đây là một tiệm đồ cổ, nhưng gã chủ tiệm chẳng có vẻ gì muốn bán hàng. Gã vẫn luôn chờ đợi những người hữu duyên bước chân vào cửa hàng để mang những cổ vật về nhà, bắt đầu mở ra những câu chuyện của riêng mình. Mỗi câu chuyện trong Á Xá đều bao hàm những đạo lý mà tùy từng người cảm nhận mà có những sự lĩnh hội khác nhau. Nhân vật chính của Á Xá thực ra không phải gã chủ tiệm hay bác sĩ, mà chính là những món đồ cổ mãi mãi không thể kể ra câu chuyện của mình. Những cổ vật lặng im trong quãng thời gian dài đằng đẵng, cũng chỉ có thời gian mới chứng minh được tất cả…


Văn phong nhẹ nhàng mà cuốn hút, khiến tôi chìm đắm vào trong nó ngay từ những dòng đầu tiên. Đến khi đóng sách lại, tôi cảm thấy, những lời nói của người đó tôi đều hiểu cả rồi..

Một cảm giác thật hoài niệm….



Chuyện không của riêng ai


Ngày còn nhỏ, gần nhà tôi có một tiệm đồ cổ, tôi thường hay sang đó chơi. Tôi không hứng thú với đồ cổ, bởi những vật ấy vốn là những thứ người khác đã dùng qua rồi bỏ đi, sao có thể thu hút bằng những món đồ chơi mới mẻ hấp dẫn? Vậy nên mỗi lần nhìn thấy người đó sở hữu được một cổ vật mới, tôi đều thắc mắc tại sao lại có thể say mê những món đồ cũ kỹ đã qua tay nhiều người sử dụng như vậy, giá thành của từng món cũng không hề rẻ nữa. Người ấy tay đang lau nhẹ những cổ vật liền nhẹ nhàng cười đáp:


“Đồ cổ không phải vật tầm thường. Trong giây phút thành hình, chúng đã hấp thụ tinh hoa của nhật nguyệt, trải qua bao thăng trầm của thời đại, dần dần hình thành linh khí ôn hòa. Thu thập chúng, thưởng thức chúng, từ đó dần cảm nhận văn hóa lịch sử đã qua, chuyện đó chẳng phải là việc làm tao nhã nhất sao?”


Có thể những lời nói đó đã ảnh hưởng một phần nhỏ trong thế giới quan của tôi sau này, nhưng dù sao cũng chỉ là một lời nói của người lớn, một đứa trẻ khi ấy như tôi sao đã hiểu hết được. Một thời gian sau, nhà tôi chuyển đi, tôi dần dần cũng quên đi tiệm đồ cổ gần nhà. Đến một ngày, tôi đang dạo quanh thì vô tình thấy một hiệu sách. Tiệm nhỏ nhưng khá gọn gàng, từng ngóc ngách đều mang đậm phong thái cổ xưa. Tôi lướt qua những quyển sách trên giá, bỗng thu hút tôi là cuốn sách với tựa đề: Tiệm đồ cổ Á Xá – cái tên thật thâm ý… Bất giác, tôi nghĩ tôi đã tìm thấy cuốn sách thay đổi cuộc đời mình…


tiệm đồ cổ á xá huyền sắc

Dần dà khi trưởng thành, con người ta cũng không còn thiết tha nhiều đến lịch sử nữa. Lịch sử dần bị lãng quên, những món đồ cổ cũng dần bị mai một, hay bị người ta buôn lậu, sản xuất hàng loạt rồi bán với giá rẻ.. Thật là một thực trạng buồn thảm. Lịch sử không phải là bất biến, chỉ là, chúng ta chọn góc nhìn ra sao mà thôi.


Tôi cũng đã từng không hứng thú với đồ cổ, cũng dần trở nên chán ngán lịch sử, cảm thấy nó thật phí thời gian. Nhưng “Tiệm đồ cổ Á Xá” đã góp phần thay đổi thái độ nhìn nhận của tôi, khiến tôi tin rằng, thông qua những món đồ cổ, chúng ta thật sự có thể cảm nhận được những khoảnh khắc mà chúng ngưng đọng lại, những thăng trầm của thời đại đã qua, càng thêm yêu hơn và trân trọng hơn về lịch sử, về những công lao của thế hệ cha anh đi trước.


“Một thế hệ ngoảnh mặt lại với lịch sử là một thế hệ không có quá khứ - và cũng không có tương lai.” - Robert A Heinlein.


“Chúng đã nhuốm màu thời gian trăm năm nghìn năm.


Mỗi một vật đều ngưng đọng tâm huyết của người thợ, chan chứa tình cảm của người dùng.


Mỗi một vật đều thuộc về những chủ nhân khác nhau, đều có câu chuyện của riêng mình.


Mỗi một vật đều khác biệt với những thứ khác, thậm chí mỗi một vết nứt và vết khuyết đều có lịch sử đặc biệt.


Ai có thể nói, đồ cổ chỉ là đồ vật, đều là những vật không có sức sống?


Đây là cuốn sách kể về câu chuyện của những món đồ cổ, nếu chúng không thể nói chuyện, vậy tôi sẽ dùng câu chữ của mình để ghi chép lại một cách trung thành những câu chuyện của chúng.


Chào mừng tới Á Xá, xin hãy khẽ lời…


Suỵt….”

- Nguyễn Minh Trang -

Bài đăng liên quan

Xem tất cả

Comments


bottom of page