top of page
Ảnh của tác giảBookiee - Sách là niềm vui

[30] Văn học trong tôi

Tác phẩm mà tôi sắp kể đến đây chắc hẳn hầu hết mọi người đều đã từng đọc qua, đó chính là tác phẩm Tắt đèn của nhà văn Ngô Tất Tố.



Tôi là Hoa, một cô sinh viên gen Z nhưng rất thích đọc các tác phẩm văn học đặc biệt là văn học hiện thực phê phán (Việt Nam). Những tác phẩm đó không chỉ hay mà nó còn đem đến cho tôi nhiều kiến thức và hiểu biết phong phú hơn về xã hội Việt Nam về con người Việt Nam trước cách mạng tháng 8. Những tác phẩm văn học này còn là triết lý sống của biết bao thế hệ. Tác phẩm mà tôi sắp kể đến đây chắc hẳn hầu hết mọi người đều đã từng đọc qua, đó chính là tác phẩm Tắt đèn của nhà văn Ngô Tất Tố. Và cũng giống với biết bao nhiêu con người sau khi đọc xong những trang sách ấy, tôi không khỏi xúc động nghẹn ngào, lòng tràn đầy tự hào về những người phụ nữ Việt Nam - những con người kiên trung, bất khuất. Có một chi tiết khi chị Dậu bán cái Tí - đứa con gái đầu lòng, và đàn chó mới sinh đề có tiền nộp sưu cho chồng. "Con van thầy! Con van U! thầy u để con ở nhà chơi với em con. Con van thầy! Con van U! Thầy U đừng đem bán con” - lời của cái Tí trong tác phẩm Tắt đèn ( Ngô Tất Tố). Câu nói của một đứa trẻ lên bảy như cào xé tâm hồn tôi lúc đó, tôi nghẹn ngào vừa thương chị Dậu, vừa thương cái Tí. Cái đói khổ của trước những năm 1945 đã khiến cho cuộc sống của người dân nghèo lâm vào cảnh cùng cực, họ phải hy sinh tất cả để bảo vệ gia đình, chắt chiu từng đồng để có tiền đóng sưu, đóng thuế. Và thật chớ trêu thay thứ họ muốn bảo vệ nhất lại cứ thế ra đi trước mắt. Đau lắm, khổ lắm, xót xa lắm nhưng cũng không thể làm khác đi được vì cái “NGHÈO” cứ đeo bám họ. Lương tâm của chị cắn rứt, chị sống trong sự giày vò vì đã đem chính đứa con mình dứt ruột đẻ ra đi bán. Hình ảnh của chị Dậu đã khiến tôi có cái nhìn khác hơn về cuộc sống, một cuộc sống cùng cực khi họ không thể tự quyết định số phận mà phải chịu sự chi phối của thế lực cường quyền, nơi mà của cải quan trọng hơn sự sống, nơi mà tiền bạc quan trọng hơn sự đói khát của những người dân nghèo. Dường như không ai quan tâm đến sự tồn tại của họ, còn những người dân nghèo thì chỉ tìm cách tồn tại qua từng ngày. Một thực trạng vô cùng tàn khốc của xã hội lúc bất giờ.



 

Bài dự thi số 30

Bút danh: Rosie

Cuộc thi viết Trú đông: Ấp ủ tâm hồn trong từng trang sách

20 lượt xem0 bình luận

Bài đăng liên quan

Xem tất cả

Comments


bottom of page