Ấy vậy mà khi đã sột soạt lật giở từng trang giấy kia, ta lại không nỡ đặt nó xuống bởi sự tài tình của tác giả khiến chẳng phải chuyện của ta mà ta cứ ngóng, cứ trông, cứ thấp thỏm thật khẽ.
“Anh khép cửa cho mùa thu cởi áo
Còn em, trút lá... giữa phòng anh
Lá chưa chạm đất
Mà đông đã về”
Hoàng Nguyên: Chà chà, hôm nay Yên Đan nhà mình tự dưng “xuất khẩu thành thơ” cơ đấy.
Yên Đan: Ơ thì sao nào, Nguyên có thấy thơ hay không?
Hoàng Nguyên: Hay, hay lắm. Mặc dù Nguyên không hiểu hết ý nghĩa lắm, cái gì mà “cởi áo” rồi “trút lá” nhưng nghe vui tai phết nên tựu chung lại vẫn chấm 6 ngược nha.
Yên Đan: Haha còn nhiều bài thơ tếu táo và thú vị lắm, Nguyên có muốn biết tác giả là ai không?
Hoàng Nguyên: Ơ Nguyên tưởng là Đan tự sáng tác chứ, hóa ra không phải “xuất khẩu” mà là “nhập khẩu” hả quý cô nương.
Yên Đan: Haha Nguyên đánh giá Đan hơi bị cao rồi đấy. Vậy thì không để Nguyên và các bạn khán thính giả của “Bookie Radio” chờ đợi lâu hơn nữa, chúng ta sẽ cùng nhau đến với chuyên mục Review sách ngày hôm nay - cuốn sách “Có một phố vừa đi qua phố” của tác giả Đinh Vũ Hoàng Nguyên.
Hoàng Nguyên: Chỉ mới nghe tên tác giả thôi đã thấy cuốn sách này đẹp trai và cuốn hút như tác giả rồi, Đan nhỉ haha. Đan có thể chia sẻ cho Nguyên và các bạn thính giả thêm về nội dung cũng như nét đặc sắc của cuốn sách này được không?
Yên Đan: Chắc chắn rồi Nguyên à. “Có một phố vừa đi qua phố” là tập di cảo bao gồm những tuyển tập thơ, văn cùng các đoạn viết ngắn của một nhà thơ chưa từng có thơ được xuất bản, của một nhà văn chưa từng có truyện ngắn được đăng báo và trên hết là của một họa sĩ cũng chưa từng có triển lãm cá nhân - anh là Đinh Vũ Hoàng Nguyên.
Hoàng Nguyên: Di cảo có nghĩa là…
Yên Đan: Đúng rồi Nguyên à. Đây là một tác phẩm đặc biệt, là những góp nhặt, chắt chiu từ những nơi mà độc giả từng được nắc nẻ, được kinh qua biết bao nhiêu hỉ, nộ, ái, ố của một ngôi sao mà giờ đã chệm chễ tỏa sáng trên bầu trời rộng lớn ngoài kia. Thơ và văn của anh là hai thái cực đối nghịch - là khi người đọc vừa thấm nhuần những câu thơ đỏng đảnh với nét yêu kiều được gửi trọn qua từng con chữ mà bỗng giật mình ngả ngửa, vội dụi mắt một cái thật chóng để rồi dụi mãi, dụi mãi mà những con chữ bỗ bã, cái sự trơ trẽn đến hồn nhiên vẫn hằn nguyên trên từng trang sách. Ấy vậy mà khi đã sột soạt lật giở từng trang giấy kia, ta lại không nỡ đặt nó xuống bởi sự tài tình của tác giả khiến chẳng phải chuyện của ta mà ta cứ ngóng, cứ trông, cứ thấp thỏm thật khẽ.
Hoàng Nguyên: Quả là một tổ hợp kì dị nhưng cũng thật kì diệu Đan nhỉ. Vậy đối với Đan, sự mặn mòi day trở qua những áng văn hay nét ngọt ngào cựa quậy trong từng câu thơ, dư vị nào lấn lướt trong tâm thức của Đan hơn cả?
Yên Đan: Một món ăn dù có đậm đà đến đâu mà không có sự đan xen, hòa quyện của nhiều tầng hương vị thì món ăn đó cũng khó chạm đến sự bùng nổ vị giác. Nghệ thuật hay văn chương cũng vậy. Vậy nên, để trả lời câu hỏi của Nguyên thì Đan sẽ không ngần ngại mà lựa chọn cái nào đâu, Đan sẽ chọn hết, Đan yêu những vần thơ xao xuyến tâm can khiến người ta phải tơ tưởng mãi và yêu cả cái suồng sã, tợn tạo về những thế sự gần xa kia nữa.
Đọc văn và truyện của Đinh Vũ Hoàng Nguyên, cảm tưởng như tác giả không phải họ Đinh mà là họ Vũ, đệm Trọng và tên Phụng, nhiều lúc lại cứ ngỡ không biết tác giả có phải họ Trần tên Tri hay không. Đó là tính trào lộng về một bộ phận cán bộ nhà nước rởm đời, huênh hoang luôn ra vẻ trịch thượng hơn người. Đó là một Chí Phèo sau giải phóng với lối chửi chào cờ, chửi không vấp, chửi như tụng kinh. Và với những ai trót đem lòng mến thương vùng đất Kinh Kỳ, đặc biệt là cái Hà Nội cổ kính, xưa nhưng không cũ ấy thì khi đọc văn anh, ta như được sống dậy với ký ức, với nét thơ mộng mang dáng dấp của Hà Nội xưa mà thời gian đang dần khiến nó quên lãng. Còn với thơ, anh đem cả tình yêu, tấm lòng dồn trọn vào những con chữ, đó là những bài học về huyết cầu tổ quốc dành cho con, là nắng ú tim, nắng nghịch, nắng bàng hoa, là những cơn mưa pha màu lạ lắm, là những nốt mùa đông, nốt nhạc gầy mắc vào trong tóc và sau cùng là những ngày nghiêng ngả bão, có cuộc đời tan biến tựa cánh hoa.
Hoàng Nguyên: Nghe những dòng chia sẻ của Đan, Nguyên chỉ muốn chạy vội ra hiệu sách để có thể đắm chìm vào thế giới ngôn từ đầy màu nhiệm ấy. Chỉ tiếc là cuộc sống quá vô thường và ngắn ngủi nhưng Nguyên tin rằng với tài năng và tình yêu mà tác giả đã để lại thì chắc chắn Đinh Vũ Hoàng Nguyên sẽ luôn sống mãi trong lòng những độc giả may mắn được biết đến anh. Và chuyên mục review sách mỗi tuần của Bookie radio đến đây là kết thúc. Xin chào và hẹn gặp lại các bạn vào những số podcast tiếp theo.
Bài dự thi số 52
Bút danh: Stu
Cuộc thi viết Trú đông: Ấp ủ tâm hồn trong từng trang sách
Comments